Chương trước
Chương sau
Viên Cao Hàn mắt trợn trắng, không che dấu xem thường, nói:
- Nghĩ một đằng nói một nẻo, trái lương tâm đến cực điểm. Trước khi không có thực lực, còn học trước kia hung hăng càn quấy, đáng đời ngươi!
- Ha ha!
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Tính cách của ta không sửa được... Chờ ngươi thay luyện ra Thiên Kiếm Đồ cho ta, thần cản sát thần, thiên hạ này lớn cũng có thể đi!
Hắn nói xong cũng hóa thành hào quang lóe lên, biến mất tại Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu trở lại bản thể, giờ phút này lại bất tri bất giác đột phá ngũ tinh, bước vào Võ Tông lục tinh. Phá tan bình cảnh có thể nói thế như chẻ tre, nhưng mà tích lũy nguyên lực quá chậm chạp.
Theo tu vị tinh tiến, thương thế trong người khôi phục toàn bộ.
Trong lúc này, Lý Vân Tiêu còn vơ vét các loại tài liệu trong mật thất, tham ăn nhét vào miệng cả. Các loại dị bảo quý hiếm đều nhét vào trong túi, nguyên thạch càng lấy không thừa một khối.
Giật mình thì thời gian trôi qua cực nhanh.
Bảy ngày sau, Lý Vân Tiêu được rất nhiều tài nguyên rót vào, rốt cục vọt tới Võ Tông thất tinh. Ngay cả chí cường phách thể cũng mơ hồ có đột phá!
- Nhanh như vậy? Chẳng lẽ sắp bước vào bất diệt kim thân?
Bản thân Lý Vân Tiêu chấn động, vội vàng kiểm tra thân thể một lần, cũng không có phát hiện khác thường. Nhưng cảm giác lực lượng thân thể bành trướng giống như mảnh thú gào thét.
- Có lẽ còn khiếm khuyết cái gì đó, chỉ cần chiếu theo pháp môn tu luyện, cuối cùng sẽ đại thành.
Lý Vân Tiêu vui sướng, trải qua thời gian dài thống khổ đè ép thân thể, tu luyện các loại động tác áp chế cực đoan, rốt cục nhìn thấy một đường đại thành.
Yêu Long truyền âm nói:
- Đừng cao hứng quá sớm, ta cảm giác, cảm thấy có chút không đúng. Cường độ thân thể của ngươi bây giờ có thể chống lại võ giả cấp Võ Hoàng, ngươi cảm thấy có khả năng đột phá tới trình độ của Ngạo Trường Không sao?
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn dị sắc, cũng trầm tư không đứng dậy. Năm ngón tay của hắn nắm chặc, cảm thụ lực lượng thân thể. Nếu không phải vận dụng nửa phần nguyên khí, cũng đủ để chống lại võ giả Võ Hoàng mà không lâm vào hạ phong.
Ngạo Trường Không có thể quyền toái hư không, trực tiếp dùng thân thể chống lại Võ Đế đỉnh phong ah! Chênh lệch cũng không phải nhỏ.
- Chẳng lẽ là ta công pháp tu luyện có vấn đề? Không thể nào, bản pháp quyết này thật sự lấy được từ Ngạo Trường Không, hơn nữa cũng ghi lại kỹ càng pháp môn tu luyện tới bất diệt kim thân, ta chỉ còn kém một đường cuối cùng.
Lý Vân Tiêu tinh tế cảm ngộ pháp quyết, phát hiện không có vấn đề, trong nội tâm thoáng an định lại.
Lúc này cửa mật thất mở ra, Mạc Hoa Nguyên cùng Cẩn Huyên cẩn thận truyền âm hỏi.
Lý Vân Tiêu thu liễm tâm thần, không hề suy nghĩ nữa, nói:
- Vào đi.
Hai người lục tục mà vào, đợi khi nhìn thấy bốn túi trữ vật không còn, trái tim đập mạnh lên. Sắc mặt Mạc Hoa Nguyên càng trắng bệch, cơ hồ muốn khóc thét!
Nơi này là kho trân tàng của hắn, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có người ngoài tiến vào, cơ hồ tất cả các loại nguyên liệu đều tùy ý đặt ở đó. Những mà các nguyên liệu quen thuộc, những hượng vị quen thuộc giờ phút này đều không có, chỉ còn lại có cái giá đỡ trống rỗng, còn có một chút giá trị tài liệu giá trị không cao.
Phốc!
Mạc Hoa Nguyên tâm huyết dâng trào, nhịn không được phun máu, oán giận nói:
- Vân Tiêu đại sư, ngài ngay cả một khối nguyên thạch cũng không cho ta sao?
- Ha ha!
Lý Vân Tiêu xấu hổ, xấu hổ cười nói:
- Mạc đại sư tại thành Nam Hỏa được rất nhiều thương hội cung phụng, tự nhiên sẽ không để ý tới chút đồ vật này. Cho nên tại hạ cũng không khách khí với đại sư...
- Không khách khí với ta...
Mạc Hoa Nguyên nhìn qua cái thùng rỗng, đầu óc choáng váng. Hắn thật hận ah, thật hận vì sao không có thu lại, đặt lộ ra ở đây.
Cẩn Huyên mồ hôi lạnh đầm đìa, an ủi:
- Mạc đại sư, dù sao đồ vật là thứ ngoài thân, dùng thực lực của đại sư, vô luận là tại thành Nam Hỏa hay ngày sau trở lại Thánh Vực, rất dễ dàng có thể tụ tập toàn bộ. Tổn thất hôm nay, xin liệt kê danh sách, Tử Vân thương hội sẽ bổ đủ.
Mạc Hoa Nguyên thâm ý nhìn qua nàng một cái, lắc đầu nói:
- Bỏ đi, chính như ngươi nói, những thứ này chỉ là vật ngoài thân, lại tụ họp là được. Huống hồ bị Vân Tiêu đại sư sở dụng, ta cũng vui mừng.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc, cười nói:
- Vây thì quá xấu hổ rồi.
Trong lòng Mạc Hoa Nguyên vẫn đau xót, khoát tay nói:
- Không có việc gì. Không biết Vân Tiêu đại sư thương thế khôi phục như thế nào? Hôm nay tới là có việc.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta đã khôi phục hoàn toàn, là vì chuyện gì?
Mạc Hoa Nguyên gạt bỏ đau đớn trong lòng, bình tĩnh tâm thần, nói:
- Lần trước Vân Tiêu đại sư nói chuyện, ta tự mình tiến tới Lôi Phong thương hội, nhưng thương hội lại giữ kín như bưng, dường như có chỗ ẩn tình. Cân nhắc tới an toàn của Vân Tiêu đại sư, ta cũng không nói rõ, trực tiếp rời đi.
- Ah? Ngay cả mặt mũi của Mạc đại sư cũng dám không cho?
Lý Vân Tiêu giật mình không thôi, đối với phân bộ thành Nam Hỏa mà nói, kết giao một bát giai thuật luyện sư không thể nghi ngờ là trợ lực cực lớn.
Mạc Hoa Nguyên có cực khổ nói:
- Ở trong đó còn có một chút ước định với Lôi Phong thương hội ta không tiện nói rõ, lần này tới đây là có chuyện khác, chuyện này Cẩn Huyên hội trưởng tương đối quen thuộc, vẫn nên nói đi.
Cẩn Huyên ứng một tiếng, nói:
- Lần trước Vân thiếu dẫn xuất động tĩnh quá lớn, dư luận xôn xao, cả thành Nam Hỏa cảnh giới suốt bảy ngày, hơn nữa rất nhiều môn phái liên thủ kiểm tra tất cả nhân viên qua lại, cửa thành bị đóng tới bây giờ mới từ từ mở ra.
Lý Vân Tiêu dò hỏi:
- Ân, ta đoán như thế. Không biết Bắc Đấu Tông hiện tại nội bộ như thế nào, đám người Đàm Địa Quân ngày đó có tin tức ra sao?
Cẩn Huyên trả lời:
- Nội bộ Bắc Đấu Tông cũng không có quá nhiều tin tức, về phần Trương Lăng Hoa được chứng thực trở thành Cửu Thiên Võ Đế truyền ra rất xa. Uy danh Bắc Đấu Tông đạt tới độ cao mới, là thế lực số một tại thành Nam Hỏa. Rất nhiều thương hội liên minh những ngày gần đây liên tục bị chèn ép, cũng chính việc này cho nên buông lỏng truy tìm Vân thiếu. Mà Lôi Phong thương hội hiện tại đã bắt đầu có động tác khó hiểu, ý định ở ngoài sáng tổ chức đấu giá hội!
- Đấu giá hội? Cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên a. Nhưng trong tình hình trước mắt lại tổ chức thứ này, nghĩ đến đích thị là có mục đích.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
- Lúc này sắp tổ chức thương minh thuật võ lưỡng hội, tổng bộ khẳng định không phân nhân thủ ra trợ giúp. Không biết sau lưng Tễ Lâm làm trò quỷ gì, chẳng lẽ muốn mượn đấu giá hội tăng cao danh dự? Cũng quá ngây thơ rồi.
Cẩn Huyên nói:
- Đúng thế, nếu bọn họ không có mục đích khác, ta cũng không tin. Hiện tại chỉ có thể binh tới tướng đỡ, nước tới đắt ngăn. Nhưng mà truyền tống đại trận của Vân thiếu...
Trên mặt nàng lộ ra vẻ xấu hổ, nói:
- Cẩn Huyên vô năng, nhiều lần phái người tiến tới Lôi Phong thương hội cùng Bắc Đấu Tông, đều không có kết quả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.