Chương trước
Chương sau
Hơn mười tên võ giả tụ tập ở đây, làm thành một vòng nhỏ, dường như đang thảo luận cái gì đó, ánh mắt mấy người băng hàn như nước, thỉnh thoảng nhìn qua phía dưới
Trong đó một gã nam tử áo bào xám, đầu cao hơn những người khác một đoạn, lộ ra cánh tay ố vàng, mạch máu nhô lên.
Người này dường như là thủ lĩnh của mọi người, hai tay ôm ngực, năm ngón tay không ngừng dao động, dường như lâm vào trong suy tư.
- Di Hình Hoán Vị, khống chế hỏa nguyên tố, xem ra là đại thuật luyện sư, đặc biệt là Di Hình Hoán Vị chỉ có thuật luyện sư mới làm được.
Nam tử đối diện hắn là tên thi triển Thổ Sa Xà kia, cả kinh nói:
- Thủ lĩnh, hẳn là có đại thuật luyện sư lẫn vào trong đám người kia?
Tên nam tử khô gầy cười nói:
- Có hay đại thuật luyện sư hay không ta không dám đoán chắc, nhưng mà thổ phì viên và nữ tử kia sử dụng vũ khí thì ta ngược lại nhớ tới. Đó là Tụ Lôi Châu cùng Bách Ngọc Phiến, trước đó là huyền khí nổi danh của Bắc Hạt Tông. Năm đó Bắc Hạt Tông phân liệt thành Bắc Đấu Tông cùng Thiên Hạt Tông, còn có một ít người rời khỏi thành Nam Hỏa, tiến vào đến thành Vũ Phong tạo thành Thần Phong Môn.
Hơn mười tên võ giả nhao nhao giật mình, tên nam tử điều khiển Thổ Sa Xà cả kinh nói:
- Nói như vậy trong những người này có Thần Phong môn? Thần Phong môn tại thành Vũ Phong có thể hô phong hoán vũ, tại sao chạy tới thành Nam Hỏa? Hẳn bọn chúng...
- Không tệ!
Ánh mắt nam tử khô gầy băng lãnh, lạnh giọng nói:
- Mục đích của bọn chúng giống chúng ta, chính là vì bảng tàng của Bắc Hạt Tông mà đến! Một chuyến năm người này, Thọ Nguy có lẽ không có vấn đề, còn hai tên, thiếu niên vấn đề không lớn. Mấu chốt là tên chòm râu dê, người này vô cùng có khả năng là tên đại thuật luyện sư. Phải chú ý tên này.
- Vâng!
Hơn mười tên võ giả lĩnh mệnh đáp, lập tức hóa thành hơn mười đạo quang mang từ không trung xông qua, bay về phía tiểu viện.
Vài tên đệ tử Bắc Đấu Tông đang thủ hộ nơi đây biến sắc. Một người trong đó hoảng sợ nói:
- Không tốt, có địch nhân!
Một tên đệ tử hơi có thực lực đồng tử co rút lại, bóp cổ người nọ, tức giận nói:
- Ngươi ngu xuẩn câm miệng cho ta! Không phát hiện những người này là ai sao? Đều là người Tư Mã trưởng lão mang về, ngươi muốn chết sao?
Tên đệ tử bị bóp cổ mặt đỏ bừng, liên tục gật đầu không thôi. Người này thực lực cao hơn hắn, buông tay ra, lạnh lùng nói:
- Tất cả thái bình, chuyện gì cũng không có. Sáng mai đi thành Nam Hỏa tìm chút công tượng tới, sửa chữa nơi bị tổn hại.
Vài tên đệ tử Bắc Đấu Tông nhao nhao ngồi xếp bằng xuống, trực tiếp dùng nguyên khí phong bế tai, lẳng lặng tu luyện, hoàn toàn không quan tâm bên ngoài.
- Người đến là người phương nào?
Thọ Nguy kinh hô lên, trực tiếp bay ra khỏi tiểu viện. Nhưng rất nhanh đã có võ giả lao tới đánh trúng một chưởng, bay vào trong tiểu viện, trực tiếp đục thủng phòng nhỏ.
Trong hai gian phòng khác, thổ phì viên cùng nữ tử cung trang lao tới, hai người dựa lưng vào nhau, toàn thân cảnh giác, thoáng cái bị hơn mười người vây quanh, khẩn trương tới cực điểm.
Một tên nam tử nói:
- Hai người các ngươi có phải là dư nghiệt Thần Phong môn Bắc Hạt Tông?
Thổ phì viên cả kinh, quát:
- Các ngươi là người nào?
Hắn và nữ tử kia cả kinh,ban ngày bạo lộ thực lực đã cảm thấy có phiền toái quấn thân, nhưng không thể ngờ lại nhanh như thế, hơn nữa mới mở miệng đã nói ra thân phận của bọn họ.
- Quả nhiên, bắt lại!
Tên nam tử nhìn biểu lộ của hai người, lập tức xác định, phất tay lên hô to.
Khí tức đám võ giả bùng nổ, hình thành xu thế vâ quanh, cả tiểu viện đung đưa.
Võ giả tán tu gần tiểu viện đã ngất lịm, không ít bay lên không trung, nhưng cảm nhận được áp lực thì trốn xa, không người nào dám tiến lên xem.
Có hai tên phân biệt bay vào gian phòng của Lý Vân Tiêu và tên chòm râu dê, trong lúc đó một âm thanh sợ hãi từ phòng Lý Vân Tiêu truyền ra, tên võ giả kia kêu thảm thiết.
- Rống!
Tiếng yêu thú rống vang lên, cửa phòng đột nhiên bị phá vỡ, tên võ giả thân thể chảy máu đen ngã trên mặt đất, hắn đã chết!
Một đạo lôi điện tụ tập, thân hình Huyền Lôi Kinh Vân Hống chậm rãi hiện ra, trên người không ngừng có điện quang nổ "Đùng", uy phong lẫm lẫm, giống như thần thú.
- Yêu thú! Vì sao đột nhiên có yêu thú?
Hơn mười tên võ giả nhìn thấy thực lực của Huyền Lôi Kinh Vân Hống thì toàn bộ mất tin tưởng.
- Yêu thú cấp Võ Hoàng, xảy ra chuyện gì?
-Hơn nữa còn là yêu thú khống chế lôi điện.
Mọi người dưới sự kinh hãi, nhìn thấy Huyền Lôi Kinh Vân Hống giẫm điện quang phóng lên trời, quanh thân điện quang bao phủ toàn thân như mặt nước, đáp xuống sinh ra tiếng nổ vang như bom khuếch tán ra chung quanh.
Thổ phì viên cùng nữ nhân mặt lạnh đang bất động, vội vàng phi thân bay ra, lôi điện không công kích trúng bọn họ, hai người cũng bị bao phủ dưới ánh sáng lôi điện.
Nội tâm thổ phì viên rung động càng lớn, hắn tu luyện công pháp lôi điên, trong lòng sinh ra tham lam với Huyền Lôi Kinh Vân Hống, nếu có thể có được yêu thú này, như vậy khi tu luyện có chỗ tốt lớn lao, hắn vừa công kích, ánh mắt vừa đảo loạn.
Rất nhiều võ giả thất kinh lui ra phía sau, lập tức khôi phục trấn định. Dù sao đa số bọn họ là Võ Hoàng, tụ tập lực mọi người công kích cũng không sợ gì.
Có hơn mười đạo công kích mang theo chưởng phong kiếm quang chém tới, công kích thoáng cái phá vỡ phòng ngự lôi điện của Huyền Lôi Kinh Vân Hống, đánh lên người nó, tuy không tổn thương lớn gì, nhưng lại ngăn chặn nó gắt gao, không thể phản kháng.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống thoáng cái gào to, vô kế khả thi.
Thổ phì viên cùng nữ tử mặt lạnh thấy tình thế không ổn, cũng ra tay nhảy vào trong chiến đấu. Bọn họ mặc dù không biết Huyền Lôi Kinh Vân Hống đến từ đâu, nhưng ít ra là một đại trợ lực, nếu nó dễ dàng bị đối phương đánh chết, kế tiếp chính là tử trạng của bọn họ.
Bọn họ vừa gia nhập chiến đấu, Huyền Lôi Kinh Vân Hống lập tức thoát khốn mà ra, nổi giận liên tục đuổi theo đám người kia cắn xé, trong tiểu viện rối loạn.
Tên nam tử khô gầy ở trên cao nhìn xuống, động tĩnh náo lớn hắn không sợ, nhưng cũng không muốn dẫn xuất phiền toái không cần thiết. Đặc biệt là thời khắc mẫn cảm như tông môn đại bỉ, các thế lực lớn thành Nam Hỏa đã tiến vào sơn mạch, nếu như bị người ta phát hiện thì phiền toái.
Hai tay tên này có hắc quang tụ tập, thân thể lóe lên rồi biến mất trên không trung, phi tốc lao xuống dưới.
Trong gian phòng nhỏ bên cạnh, Lý Vân Tiêu chậm rãi mở mắt ra, thần thức tản ra, lập tức nắm rõ tình huống gần đó. Hắn khẽ chau mày, lẩm bẩm:
- Kỳ quái, vì sao tên nam tử chòm râu dê biến mất?
Hắn từ trên giường đi xuống, trực tiếp phá vỡ vách tường, bên cạnh chính là phòng tên nam tử râu dê, bên trong bài trí không khác gì phòng của hắn, nhưng mà trên đất là một thi thể, chính là người của đám kia, tên nam tử chòm râu dê biến mất không thấy bóng dáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.