Mạc Hoa Nguyên khẽ giật mình, hai tay muốn đoạt lại.
Lý Vân Tiêu che tử đỉnh trước người, tay trái ngăn hắn lại, trợn mắt nói:
- Cái gì gia sư, đây là của Cẩn Huyên! Nàng ra giá cao mua được từ Vạn Bảo Lâu!
- Cái này... Cái này...
Mạc Hoa Nguyên nhìn qua phía Cẩn Huyên, ngượng ngùng nói:
- Cẩn Huyên hội trưởng, Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh bao nhiêu tiền, ta mua.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Ngươi nói mua là mua sao? Được a, một ức cực phẩm nguyên thạch, có thì cầm đi.
- Ngươi... Khinh người quá đáng!
Mạc Hoa Nguyên nổi giận đùng đùng, không để ý tới hắn, mà là nhìn Cẩn Huyên nói ra:
- Cẩn Huyên hội trưởng, ngươi ra công đạo giá a. Tuy tác dụng thực tế của tử đỉnh thật lớn, nhưng với ta mà nói ý nghĩa kỷ niệm càng lớn hơn.
Cẩn Huyên đang muốn mở miệng, Lý Vân Tiêu kéo nàng lại, kéo nàng ra sau mình, trừng mắt nhìn Mạc Hoa Nguyên, lạnh lùng nói:
- Ngươi thằng ngu này không giúp được cái gì, làm gì phải bán tử đỉnh cho hắn? Lão tử lấy về làm bóng đá không được sao? Đừng có lại ngươi ngươi gì đó, lão tử không ăn bộ này của ngươi...
- Cái này...
Mạc Hoa Nguyên vẻ mặt tức giận, rồi lại không lời nào để nói. Nói cũng đúng vậy a, bản thân mình không giúp đỡ, người ta làm gì phải nịnh nọt ngươi, giao hảo cùng ngươi, hắn cũng không biết làm sao.
Cẩn Huyên nói:
- Mạc đại sư, mặc dù không thể toàn lực ra tay, chỉ cần có thể chỉ điểm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805966/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.