Chương trước
Chương sau
Trực giác của nàng cho rằng tất nhiên là cái trước, nhưng mà sau khi dùng thần thức đọc ngọc giản, sắc mặt lập tức thay đổi.
Qua hơn mười phút sau, nàng mới đọc xong những tài liệu phiền phức kia, nội tâm khiếp sợ khó có thể bình phục, bên trong phầm lớn là tài liệu bát giai, thậm chí rất nhiều tài liệu cửu giai, nhưng lại cần một bát giai tử đỉnh đại đỉnh, hắn muốn nhiều tài liệu cao cấp như thế làm cái gì? Chẳng lẽ hắn muốn luyện chế bát giai huyền khí đan dược?
Vừa nghĩ tới điểm này, nàng trực tiếp bài trừ mất, thầm nghĩ: hắn nhất định là muốn thông qua tài liệu cao cấp, như vậy có thể đề cao phẩm chất huyền khí đan dược, nhưng chỉ dùng bát giai cửu giai thì quá lãng phí.
Cẩn Huyên bất động thanh sắc nói:
- Vân thiếu những vật này sợ rằng sẽ chuyển không Tử Vân thương hội của ta đấy.
Lý Vân Tiêu cũng có xấu hổ, cười nói:
- Cẩn Huyên nhìn xem đi, dù thế nào cũng không để các ngươi thiệt thòi. Chờ sau khi đi tới thành Tống Nguyệt Dương sẽ bảo Linh Nhi trả ngươi gấp bội.
Cẩn Huyên nói:
- Trong những tài liệu này, ta tạm thời cung cấp một phần năm. Về phần bát giai tử đỉnh, trong tay của ta thật có một, nhưng mà Tử Vân thương hội có chỗ dùng, không cách nào tặng cho Vân thiếu. Nguyên thạch thì tạm thời có thể dùng tám trăm ngàn trung phẩm nguyên thạch cho Vân thiếu sử dụng.
- Ah? Trong tay ngươi có bát giai tử đỉnh?
Trong lòng Lý Vân Tiêu kinh ngạc không thôi, hắn căn bản không trông cậy vào đối phương có vật này, chỉ xếp vào danh sách tài liệu mà thôi, không thể ngờ thật sự lại là như thế, hơn nữa những tài liệu kia có thể gom góp được một phần năm, còn có tám trăm ngàn khối trung phẩm nguyên thạch, cũng đủ lộ ra thành ý của Tử Vân thương hội, huống chi đối phương còn đang trong tình thế bấp bênh nguy hiểm trước mắt.
- Tử đỉnh kia có trọng dụng gì, có thể cáo tri hay không?
Trong lòng Lý Vân Tiêu còn có một tia suy nghĩ.
Cẩn Huyên thấy hắn không chịu hết hy vọng, liền thản nhiên bẩm báo, nói:
- Tử đỉnh này liên quan tới vận mệnh của Tử Vân thương hội, cho nên không cách nào đem tặng. Ta mang tử đỉnh này ra làm lễ vật cho một vị đại nhân vật, thỉnh hắn xuất thủ tương trợ. Tử đỉnh này ta tốn hao một món tiền lớn mua được từ trong tay Vạn Bảo Lâu, cũng là một trong những nguyên nhân ta tự tới thành Nam Hỏa này, hơn nữa là được ăn cả ngã về không!
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Trong thành Nam Hỏa có đại nhân vật nào sao?
Cẩn Huyên thận trọng gật gật đầu, nói:
- Vị đại nhân này đang bế quan, suy tính thời gian thì có lẽ xuất quan vào ngày hôm nay. Ta sẽ chờ gặp, mà tử đỉnh này chính là lễ vật gặp mặt với vị đại nhân này, Vân thiếu có hào hứng đi cùng ta hay không? Nếu vị đại nhân này cao hứng, có thể chỉ điểm ngươi một hai, hơn tháng sau chính là thương minh đan võ song hội, tỷ lệ chiến thắng sẽ tăng cao hơn.
Lý Vân Tiêu:
- Được rồi, ta sẽ đi theo Cẩn Huyên xem, đại nhân gì đó có thể chỉ điểm ta một hai.
Cẩn Huyên thấy hắn bộ dáng không phục, khẽ cười nói:
- Đợi Vân thiếu gặp được sẽ biết thôi.
Nàng làm thủ thế mời, cười nói:
- Tinh Không Cổ Trà này Tử Vân thương hội cũng chỉ còn lại ba muỗi (muôi canh nhỏ) mà thôi, nhiều nhất chỉ ngâm ra được sáu chén trà, cũng đã bị Vân thiếu uống hết một nửa.
Lý Vân Tiêu nghĩ tới trà thơm này, lập tức sảng khoái tinh thần, khen:
- Thật nhiều năm không có nhấm nháp qua cực phẩm như thế, lần này đi thành Nam Hỏa thật sự không uổng công.
Cẩn Huyên khẽ giật mình, không tin cười nói:
- Nói như vậy Vân thiếu trước kia còn uống qua trà thơm có thể sánh ngang Tinh Không Cổ Trà sao?
Lý Vân Tiêu từ chối cho ý kiến, mỉm cười chậm rãi nhâm nhi thưởng thức, còn có chân long long tiên, đây là thứ bổ ích với thân thể. Nước trà chảy vào bụng được long tiên tẩm bổ, chỉ cảm thấy thoải mái nói không nên lời, trong đan điền giống như có nước sôi, nguyên khí rót vào trong, nhảy vào trong kỳ kinh bát mạch, lực lượng đang không ngừng tăng lên.
Cẩn Huyên nao nao, cảm nhận được nguyên lực chấn động trên người Lý Vân Tiêu, vui vẻ nói:
- Vân thiếu tranh thủ thời gian tĩnh tâm tu luyện, dường như sắp đột phá.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Nào có dễ dàng như vậy, nguyên khí tích lũy không đủ, Cẩn Huyên trước cho ta mượn mấy trăm vạn nguyên thạch, ta cố gắng đột phá.
Hắn sớm đạt tới Võ Tông tứ tinh đỉnh phong, còn kém một bước nhưng bị gây khó dễ, bởi vì nguyên khí hắn cần quá nhiều.
Cẩn Huyên cũng hiểu tầm quan trọng của nguyên khí khi đột phá, vội vàng đi ra ngoài mang về một đống nguyên thạch, hơn nữa tất cả đều là cực phẩm. Chỉ cần có thể trợ giúp Lý Vân Tiêu tăng một chút, nàng cũng sẽ không tiếc rẻ nguyên thạch. Tử Vân thương hội hiện tại bấp bênh, bất luận hy vọng gì có thể cứu vớt thương hội thì nàng đều làm.
Lý Vân Tiêu cảm nhận được nguyên lực chấn động mạnh mẽ trong túi trữ vật, đại hỉ vỗ một chưởng, trực tiếp cách không đánh nát túi trữ vật chứa cực phẩm nguyên thạch, mạnh mẽ hút một ngụm, túi trữ vật vỡ ra, rất nhiều nguyên khí chảy ra ngoài, bị hồn lực của hắn dẫn dắt không cách nào tản ra, toàn bộ tiến vào trong thân thể của hắn.
Cẩn Huyên bị động tác của hắn làm giật mình, nhưng rất nhanh trợn mắt há hốc mồm, nhìn thấy rất nhiều nguyên khí như vậy trong mấy hô hấp đã bị Lý Vân Tiêu nuốt vào.
Mà thân thể Lý Vân Tiêu cũng bành trướng lên vài phần, da thịt bóng loáng hiện ra một chút hào quang, hơn nữa từng khối cơ bắp căng phồng giống như lực sĩ. Một loại lực lượng cường đại từ trong người của hắn truyền ra, làm cho nội tâm Cẩn Huyên cảm thấy vô cùng kiêng kị, cũng không phải Võ Tông tứ tinh đỉnh phong bình thường có thể làm được.
Ầm ầm!
Trong thân thể có tiếng trầm đục cực nhỏ, rất nhiều nguyên khí trùng kích, bình cảnh tứ tinh bị đột phá dễ dàng, hắn trực tiếp tiến vào Võ Tông ngũ tinh, thân thể vào lúc này cũng cướp đoạt nguyên khí không còn thừa, sau khi hấp thu thì lập tức tiêu hóa mất, những lực lượng kia trầm tích trong nhục thể, giờ phút này thân thể của hắn thậm chí không thua gì huyền khí ngũ giai, có thể ngạnh kháng huyền khí.
Cẩn Huyên nhìn qua túi trữ vật trống trơn, quá sợ hãi nói:
- Ngươi, đây chính là một ngàn khối cực phẩm nguyên thạch đấy, tương đương với một ngàn vạn trung phẩm, ngươi... Ngươi hấp thu toàn bộ? Không có bạo thể mà chết?
- Một ngàn khối cực phẩm nguyên thạch...
Lý Vân Tiêu nội tâm đắng chát, nói:
- Cho ta nguyên thạch phẩm cấp thấp cũng được, với ta mà nói cực phẩm và hạ phẩm không có khác nhau quá lớn. Nhiều cực phẩm nguyên thạch như vậy, sợ là toàn bộ tồn kho của Tử Vân thương hội a?
Cẩn Huyên còn đắm chìm trong khiếp sợ, nghe Lý Vân Tiêu vừa nói như vậy, sắc mặt thay đổi, cảm thấy thịt đau không dứt.
Tuy hối đối nguyên thạch chênh lệch gấp một trăm lần, nhưng một trăm khối thượng phẩm nguyên thạch, thậm chí một vạn khối trung phẩm nguyên thạch tuyệt đối không đổi được một khối cực phẩm nguyên thạch. Bởi vì nguyên thạch độ tinh khiết càng cao thì có tác dụng không thể thay thế khi đột phá. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này cho nên Cẩn Huyên mới trực tiếp ném ra cực phẩm nguyên thạch cho Lý Vân Tiêu, ai biết hắn đã hấp thu toàn bộ, nhưng lại nói bất luận phẩm chất gì cũng như nhau, như vậy...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.