Chương trước
Chương sau
Mai Đông Nhi cũng nói không nên lời, nàng phi thường sùng kính thuật luyện sư, nhưng trên trực giác cảm thấy Lý Vân Tiêu tuyệt đối không phải thuật luyện sư đơn giản như thê, ít nhất là thuật luyện sư trong tông môn tuyệt đối không cách nào trực tiếp khắc sâu ảo giác Võ Đế vào thức hải của nàng đơn giản như vậy, còn trực tiếp truyền thụ một chiêu vũ kỹ.
- Tốt, ngươi chậm rãi tìm hiểu đi, ta cũng tiếp tục tu luyện. Ah, đúng rồi, trên người của ngươi có nguyên thạch không?
Lý Vân Tiêu từ vực ngoại tinh không rơi xuống, một thân hồn lực cùng nguyên khí cũng chưa khôi phục, cầm gấp nhiều nguyên thạch phục hồi.
- Có!
Mai Đông Nhi lập tức lấy một túi trữ vật trong nhẫn ra, tiến lên phía trước nói:
- Bên trong khoảng chừng hơn năm trăm khối trung phẩm nguyên thạch, là tài nguyên tu luyện tháng này của ta. Bởi vì sư phụ yêu thương, cho nên có nhiều hơn đồng môn khác, ngươi yên tâm cầm lấy dùng đi, không nên khách khí...
Hơn năm trăm khối...
Lý Vân Tiêu nhìn qua bộ dáng nghiêm túc của nàng, vô lực đẩy trở về, nói:
- Ngươi nên giữ lại mà dùng đi, ta ngồi xuống là được rồi.
Hơn năm trăm khối trung phẩm nguyên thạch đầy đủ cho cường giả Võ Tông bình thường dùng nửa năm, cho dù có thiên phú cực cao, lực hấp thu siêu cường cũng có thể dùng trong vài tháng. Nhưng đối với Lý Vân Tiêu thì chăng đủ nhét kẽ răng, hắn cảm giác mình nên nghĩ biện pháp khác a.
Mai Đông Nhi còn tưởng rằng hắn xấu hổ, cưỡng ép nhét vào trong tay của hắn, nói:
- Không có nguyên thạch thì làm sao tu luyện. Hôm nay ta tĩnh tọa lĩnh ngộ một chiêu chưởng pháp kia là được rồi, không cần nguyên thạch, chờ ta thành đệ tử thân truyền tông chủ, cung ứng nguyên thạch cũng gia tăng gấp bội, ngươi không cần lo lắng cho ta.
Lý Vân Tiêu cầm túi trữ vật, cũng không giải thích, lập tức ngồi xếp bằng tu luyện.
Mai Đông Nhi lúc này mới thoả mãn ngồi lên giường, trong nội tâm thập phần vui vẻ, nhìn bộ dáng Lý Vân Tiêu ngạc nhiên, thầm nghĩ: hỏng bét, ta còn không biết tên hắn là gì, nàng khốn não một hồi, lại không dám đi quấy rầy, còn nghĩ tới đại bỉ tông môn ngày mai, nội tâm trầm xuống, tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ.
Linh hồn hiển ảnh của Lý Vân Tiêu tiến vào trong Giới Thần Bi, xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn, hỏi:
- Như thế nào?
Trước người Viên Cao Hàn là một đống các loại tài liệu, còn có một trái tim đỏ rực nhảy lên "Bịch bịch", một ít khối màu vàng nhạt lơ lửng trên không trung, tản mát ý chí đại địa cực mạnh.
Viên Cao Hàn như nhìn thấy quỷ nhìn qua hắn, kích động nói:
- Tồn tại nửa thú nửa khí này, trước khi là ai luyện chế? Loại tồn tại này ta hoàn toàn chưa thấy qua, nhưng nọ ngươi nhất định phải dẫn tiến ta gặp người nọ, hắn khai sáng ra con đường thuật luyện hoàn toàn mới, đủ để ghi vào sử sách.
Lý Vân Tiêu nhướng mày, Hồ Lô Tiểu Kim Cương là hắn luyện loạn trong Sơn Hà Đỉnh mà ra, lúc trước nghĩ chỉ cần không ảnh hưởng tới Thạch Chi Tâm, cho dù dung luyện thế nào cũng có thể cam đoan nó không chết, lúc này mới thí nghiệm một chút, kết quả là luyện chế ra tồn tại nửa thú nửa khí này, nhưng lại tair qua lôi kiếp ngoài Giới Thần Bi, một lần hành động bước vào bát hoang cảnh Võ Tôn.
Lập tức giảng thuật tình huống với Viên Cao Hàn một lần, chỉ ẩn đi Sơn Hà Đỉnh.
Viên Cao Hàn nghe xong triệt để há hốc mồm, ngơ ngác nói:
- Cái này, ngươi nói thứ này là ngươi luyện chế?
Tròng mắt của hắn lối ra, cuối cùng dốc sức liều mạng lắc đầu, tức giận nói:
- Tuyệt không khả năng! Nếu ta đã đáp ứng cống hiến cho ngươi, tuyệt đối không đổi ý, ngươi không cần phải giấu diếm ta cái gì. Ngươi chỉ có hồn lực lục giai, làm sao có thể luyện chế ra bát giai huyền khí?
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Nhưng sự thật chính là như thế, thuật luyện sư lĩnh ngộ với tài liệu và lĩnh ngộ thuật đạo đạt tới trình độ nhất định, có thể vượt qua giai luyện chế, cũng không phải chuyện kỳ quái gì. Ta đang thi triển hồn chiến kỹ pháp thì vượt qua lục giai đỉnh phong, luyện chế ra thất giai Hồ Lô Tiểu Kim Cương, bản thân nó trải qua lôi kiếp ở bên ngoài, bước vào bát giai Võ Tôn, không phải rất bình thường sao?
Viên Cao Hàn nghe xong sững sờ, trên lý luận dường như không có vấn đề, nhưng thực tế trong không có khả năng thuận lợi như thế, huống chi tồn tại nữa thú nửa khí này chưa bao giờ có ai luyện chế ra.
Lý Vân Tiêu tiếp tục nói:
- Phải biết rằng, thuật luyện chi đạo có bất cứ thuật luyện mới nào xuất hiện đều sinh ra trong tình huống ngẫu nhiên. Hiện tại Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã tiến giai tới bát hoang cảnh Võ Tôn, hoặc là nói là bát giai huyền khí, bằng vào thực lực của ta căn bản không thể chữa trị nó, lúc này mới cần ngươi nghiên cứu một chút.
Viên Cao Hàn mới hơi tin, nhìn qua đống tài liệu tổn hại, dung hợp thành từng khối, dường như còn có thể hoạt động, cau mày nói:
- Nó hiện tại còn chứa đặc tính yêu thú, hơn nữa kế thừa công năng tự chữa trị của thạch thú, nhưng àm tài liệu xây dựng thân thể lại là cửu giai, vượt qua đẳng cấp bản thân nó, lúc này mới dung hợp vô cùng chậm chạp, chỉ cần đầy đủ thời gian, Thạch Chi Tâm không chết thì nó có thể chữa trị hoàn toàn.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Lão Viên, hiện tại không có thời gian, ngươi xem tốc độ này, nó chữa trị cần ít nhất một hai năm a? Ta hiện tại suy nghĩ như trước, chỉ cần Thạch Chi Tâm không chết, chúng ta vận dụng thuật đạo chữa trị thân thể của nó giống như huyền khí được hay không? Ngươi là bát giai Tinh Quang hồn lực, miễn cưỡng có thể giúp nó chữa trị a.
Viên Cao Hàn bộ dáng vô cùng kích động, lộ ra vẻ kích động. Nghiên cứu thuật đạo, bất luận phát hiện mới nào cũng khiến thuật luyện sư ăn không ngon, trắng đêm khó ngủ, không làm cho rõ ràng tuyệt đối không bỏ qua. Cũng chính bởi vì tinh thần này, cho nên thuật đạo không ngừng diễn sinh và phát triển.
- Ngươi lúc trước dùng đỉnh lô gì để luyện? Cho ta dùng một lát.
Viên Cao Hàn đã không nhịn được rồi.
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, sờ sờ mũi, ngượng ngùng nói:
- Kiện tử đỉnh kia có một lần ta dùng nó như vũ khí trong chiến đấu, tổn hại mất. Ngươi có thể chữa trị hay không?
Viên Cao Hàn há to rộng, nổi giận mắng:
- Ngươi là phá gia chi tử! Vậy mà cầm tử đỉnh làm binh khí!
Hắn nổi giận đùng đùng nói:
- Chữa trị thứ này ta lần đầu tiên thử qua, trong nội tâm không có nửa điểm ngọn nguồn. Không có một kiện bát giai đỉnh lô mà dùng, ta cự tuyệt! Vạn nhất tổn hại Thạch Chi Tâm, đi đâu mà tìm nửa thú nửa khí thứ hai mà nghiên cứu.
Lý Vân Tiêu cũng băn khoăn, dù sao lần trước sử dụng là thánh khí Sơn Hà Đỉnh, hơn nữa cũng có thành phần vận khí. Hắn gật đầu nói:
- Bát giai tử đỉnh nhất định làm không có, ta tận lực chuẩn bị chút tài liệu, chính ngươi trước luyện ra tử đỉnh đi.
Viên Cao Hàn nói:
- Xem ra ngươi có bảo bối, quả thực còn giàu hơn Thánh Vực, nhưng có đôi khi lại phát hiện mình nghèo hơn ai khác! Ngươi trước đưa cho ta chút ít Tinh Quang thạch, để cho ta khôi phục sức khỏe, nếu không thì đưa ta về Thánh Vực cũng được. Chờ ta chữa trị Hồ Lô Tiểu Kim Cương cùng Giới Thần Bi, ta nhất định sẽ không bán ngươi ra, hơn nữa còn có chỗ tốt thật lớn đang chờ ngươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.