Nguyên Thu Sương cảm nhận được giọng nói lạnh như băng của Trương Lăng Hoa, không tự giác run rẩy, run rẩy nói:
- Vâng, đúng là như thế!
Loại chuyện này nàng không biết giải thích như thế nào, mình cũng khó có thể lý giải.
Sắc mặt Trương Lăng Hoa âm trầm, hỏi:
- Người nọ có binh khí mạnh mẽ trong tay sao?
- Không, không có, người nọ tay không tấc sắt, chi dùng hai ngón tay kẹp kiếm của ta, sau đó dẫn dắt đâm bị thương Ân Niên sư đệ...
Nguyên Thu Sương vừa nói, nàng cảm giác hàn khí tỏa ra, cơ hồ muốn đông cứng nàng lại.
- Võ Tông tứ tinh đỉnh phong, hai ngón tay đã làm bị thương ba người, ta không nghe lầm chứ?
Trên mặt Trương Lăng Hoa phát lạnh, cơ hồ không thấy rõ gương mặt, trong giọng nói mang theo uy áp làm người ta run sợ.
Hà Ngạn Dong vốn đang nổi giận, hiện tại ngược lại dần dần tỉnh táo, ngưng trọng nói:
- Chưởng môn, người nọ có phải áp chế tu vị hay không, cho nên Thu Sương cùng Ân Niên cũng nhìn không ra?
Hàn khí Trương Lăng Hoa thoáng cái tiêu tán, nói:
- Có thể dùng hai ngón tay đánh bại ba người, ít nhất cũng phải là Võ Tông bát tinh mới được. Mặc kệ đối phương là người nào, lập tức thăm dò cho ta, tìm cho ra là kẻ nào làm!
- Vâng!
Hà Ngạn Dong lĩnh mệnh, điểm tên cao thủ tại đây, lập tức dọc theo hướng Lý Vân Tiêu bỏ chạy đuổi theo.
Trương Lăng Hoa nhìn qua Nguyên Thu Sương quỳ trên đất, nói:
- Đứng lên đi, chuyện này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805954/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.