Chương trước
Chương sau
"Ọt ọt! "
Lý Vân Tiêu nuốt ngụm nước miếng, ngưng trọng nói:
- Chúng ta có thể đã gây ra phiền toái lớn rồi, tranh thủ thời gian xem bên này có chỗ đi ra ngoài không. Nếu như ta không đoán sai thì bên trong Cổ Tháp nhất định đã trấn áp nhân vật thập phần lợi hại! Hơn nữa ngươi xem những ma khí này, hiện giờ ngày càng nhiều, tựa hồ đang tích góp lại từng chút lực lượng đấy.
- Ma khí?!
Viên Cao Hàn cũng chấn động, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào năng lượng màu đen kia, sắc mặt còn khó coi hơn cả Lý Vân Tiêu, thập phần khó có thể tin nói:
- Thật là ma khí..., làm sao có thể, Thiên Võ Giới sao có thể có Ma khí được?
Lý Vân Tiêu trong nội tâm khẽ động, nói:
- Ngươi có phải biết chút gì đó không?
Viên Cao Hàn quay đầu nhìn hắn một cái, khổ sở nói:
- Còn có thể biết gì. "Ma" chính là đại năng nhất tộc thời kỳ thượng cổ, đã bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, cũng giống như những Chân Linh kia vậy, hiện giờ đã hoàn toàn không thấy được bất cứ Chân Linh nào nữa rồi, ngàn vạn đừng nói với ta hôm nay sắp thấy được một "Ma" đấy...
Lý Vân Tiêu nói:
- Lúc trước chẳng phải thấy được Chân Linh Ngạc Ngư sao?
Viên Cao Hàn:
-..., chẳng lẽ, chẳng lẽ Ma này cũng là do bọn hắn chế tạo ra sao? Trước kia cường giả ở đây không chỉ muốn tạo ra Chân Linh, hơn nữa muốn tạo ra Ma?
Hắn cảm giác ý nghĩ này thập phần hoang đường, nhưng những gì nhìn thấy trước mắt đã chứng minh tất cả.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ngạc Ngư kia ngược lại thật sự có thể được chế tạo ra, nhưng Ma này thì tuyết đối không, hắn là bị cường giả trấn áp ở đây. Đúng như lời ngươi nói, không chỉ Cổ Tháp, mà ngay cả bảy cây cột đá cũng đều là huyền khí cửu giai ah!
Lý Vân Tiêu tiến lên nhìn kỹ hoa văn trên cây cột kia, có nhiều chỗ đã tổn hại, lộ ra ngân bạch chi sắc bên trong, tựa hồ là kim loại nào đó.
Hắn nhìn chằm chằm vào ngân bạch chi sắc kia lâm vào trầm tư, tựa hồ muốn chứng minh thứ gì đó, vươn tay ra sờ một cái, một loại cảm giác lạnh buốt thấu xương lập tức truyền khắp toàn thân, giống như linh hồn đều như bị đông cứng lại vậy!
- Chi! Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết! Dĩ nhiên là Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết!
Lý Vân Tiêu sau khi phát hiện ra tài liệu cây trụ này, trong lòng cực kỳ rung động, cả kinh đến mức mắt trừng lớn như chuông đồng, như muốn lồi ra vậy!
- Cái..., cái gì? Đây là Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết? Ngươi không nói đùa đấy chứ?
Viên Cao Hàn cũng bị dọa cho hoảng sợ, vội bước lên trước cẩn thận kiểm tra một phen, lập tức liên tục hít vài hơi lạnh, cảm giác mình đã có chút đứng không yên được nữa rồi.
Hắn kinh ngạc nhìn bảy cây cột đá cao ngất kia, bên trong vậy mà lại ẩn chứa tài liệu cửu giai vạn kim khó cầu.
Đây chính là thứ chỉ cần một khối chừng nắm tay là đã có thể luyện chế huyền khí cửu giai a!
Lý Vân Tiêu ngược lại rất nhanh tỉnh táo lại, ngơ ngác nhìn cây cột kia, trong mắt tràn đầy vẻ phức tạp. Bảy cây cột này mặc dù chỉ là trụ tâm, nhưng cũng đã cực kỳ khủng khiếp rồi, so với hắn Thiên Chiếu Khuyết Kim hắn gặp phải lúc trước còn xa xỉ hơn nhiều.
- Khó trách thiên tài địa bảo Thiên Võ Giới càng ngày càng thêm thưa thớt, thì ra đều là do những người đi trước khai thác lọan không hề tiết chế thế này!
Viên Cao Hàn mắng vài câu, lúc này mới lộ ra vẻ mừng như điên, bắt đầy đi quanh đấy giá bảy cây cột kia, nếu không có hàn khí bức người thì hắn thật sự muốn đi lên cắn vài ngụm.
- Làm sao bây giờ?
Lý Vân Tiêu đột nhiên bình tĩnh hỏi, tựa hồ không chút nào vì bảy cây cột này mà thay đổi.
- Làm sao bây giờ?
Viên Cao Hàn sửng sốt một chút, lúc này mới nói:
- Đi một bước tính một bước thôi, nhưng bảy cây cột này nhất định phải lấy đi.
Trong mắt của hắn tràn đầy tham lam và mừng rỡ.
Lý Vân Tiêu khẽ thở dài một cái, nói:
- Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết này ta cũng muốn ah, nhưng mà.., bảy cây trụ do Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết luyện chế này rõ ràng chính là trận nhãn phong ấn Cổ Tháp, nếu bị phá hủy thì Đại Ma trong Cổ Tháp sẽ đi ra mất.
Viên Cao Hàn lúc này mới đột nhiên khẽ giật mình, cũng phát hiện tính nghiêm trọng của vấn đề, sắc mặt có chút trở nên khó coi. Hắn kinh ngạc nhìn qua Cổ Tháp kia, bên trong để lộ ra từng tia khí tức âm lãnh, ma khí màu đen không ngừng từ trong đó toát ra, nhưng đều bị kết giới do bảy cây cột hình thành ngăn lại, không cách nào tiết ra được.
Đúng như lời Lý Vân Tiêu nói, nếu bảy cây cột này bị hủy thì không chỉ ma khí tràn ra, mà trong Cổ Tháp có trời mới biết có vật gì.
Thứ có thể bị đám đại năng Thượng Cổ kia cẩn thận phong ấn như thế, tuyệt đối sẽ không đơn giản.
Viên Cao Hàn liếm lấy bờ môi khô khốc, thấp thỏm nói:
- Đã nhiều năm vậy rồi, bên trong mặc dù có gì cũng nên tiêu đời rồi chứ?
Lý Vân Tiêu trong nội tâm khẽ động, lập tức nghĩ tới Đế Già bên trong Tu Di Sơn, hắn chắc cũng là Đại Ma Thượng Cổ, bị trấn áp rất nhiều năm, hiện giờ cũng chỉ còn lại thực lực Võ Tông, ma đầu bị trấn áp trong này nói không chừng cũng chỉ còn hơi tàn cũng nên.
Hai người đều là Thuật Luyện Sư cửu giai, sức chống cự đối với loại trân bảo này cơ hồ đều bằng không, đều kiếm lấy cái cớ cho mình, mặc dù biết rõ loại hành vi này thập phần nguy hiểm.
- Như vậy đi, lão Viên, ngươi trước tiên xem thử không gian này có đường thông ra ngoài tinh không không. Nếu như có thì..., chúng ta trước bố trí một cái Truyền Tống Trận cự ly xa, đến lúc đó gặp phải nguy hiểm thì chúng ta lập tức rời đi.
Lý Vân Tiêu chậm rãi nói.
Viên Cao Hàn con mắt sáng ngời, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, nói:
- Không sai! Phải nên như thế!
Hắn lâm không cất bước lên, bắt đầu cảm giác bốn phía.
Lý Vân Tiêu thì nhìn chằm chằm vào ma khí bốn phía Cổ Tháp, tâm tình khó có thể bình tĩnh, không biết làm như vậy là đúng hay sai.
- Có rồi!
Viên Cao Hàn đại hỉ nói:
- Ta cảm nhận được tinh quang chi lực ở xa xa, nhưng thập phần yếu ớt, dường như bị thứ gì đó ngăn trở, không biết có thể đột phá qua không nữa.
Lý Vân Tiêu lo lắng nói:
- Nếu như bên trong chạy ra thứ không cách nào thu thập thì.., chúng ta có coi như đã phạm phải sai lầm lớn không?
Viên Cao Hàn trong nội tâm khẽ giật mình, lập tức cười nói:
- Trời sập cũng có người cao chống lấy, ngươi chỉ là một gã Võ Tông quan tâm làm cái rắm?
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Ngươi thân là người Thánh Vực, mà Thánh Vực đứng đầu thiên hạ, chẳng lẽ lại không có chút ý thức trách nhiệm nào sao?
Viên Cao Hàn ngạc nhiên, lập tức nghiêm mặt nói:
- Đương nhiên là có ý thức trách nhiệm! Nhiều Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết như vậy ngươi biết có thể tạo ra được bao nhiêu huyền khí cửu giai không? Thậm chí có thể tăng thực lực toàn bộ cao thủ Thiên Võ Giới lên một cấp bậc! Ta thu hồi những Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết này về Thánh Vực, đây chính là ý thức trách nhiệm! Về phần bên trong nếu thực sự có thứ gì đó lợi hại..., đến lúc đó tự nhiên sẽ có cường giả Thánh Vực tới thu thập!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.