Hắn lộ ra vẻ thất vọng, nhưng trong mắt lại hiện lên kinh ngạc, không biết vì sao, thiếu niên này lại trọng điệp một chỗ với thân ảnh to lớn cao ngạo kia, mọi cử động đều quen thuộc như vậy.
Thiếu niên kia đúng là Lý Vân Tiêu, hắn đáp xuống, vừa hay nhìn thấy một màn Cửu Thiên ý cảnh sụp đổ tiêu tán, dừng ở vẻ cô đơn trên mặt Hác Liên Thiểu Hoàng, nhẹ giọng thở dài:
- Nhĩ tào thân dữ danh câu diệt, bất phế giang hà vạn cổ lưu.
Hác Liên Thiểu Hoàng toàn thân chấn động, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, giống như có dòng điện chạy qua, tựa như một đạo tia chớp lôi đình đánh xuống, bên trong linh thức tâm niệm thay đổi cực nhanh, thời gian chỉ nháy mắt như dường như đã qua cả vạn năm.
Hắn nở nụ cười, hai hàng thanh lệ chảy khỏi hốc mắt, chảy dài trên hai má, thì thào nức nở nói:
- Ta hiểu được, thì ra cơ hội này sư phó vào năm mươi năm trước đã nói cho ta biết rồi.
Hắn ngửa mặt lên trời cười to, thân thể tan vỡ vào thời khắc này đột nhiên ngừng lại, Cửu Thiên ý cảnh tán loạn bốn phía tựa hồ đã bị một cổ lực lượng dẫn dắt, điên cuồng hội tụ vào trong cơ thể hắn, không chỉ có chữa trị lấy thân thể, còn mang đến lực lượng vô cùng. Hắn đứng mạnh khỏi mặt đất, tay phải giơ lên trời, điểm xuống dưới, nói:
- Thiên chi quy tắc -- tinh quang!
Tay trái thì chỉ vào đại địa, quát:
- Địa chi quy tắc -- mạch động!
Hai đạo quy tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805912/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.