Chương trước
Chương sau
Trương Thiệu Thiên là người thực lực mạnh nhất trong mọi người, nếu bị một ngón tay điểm chết..., vậy thì trận chiến này cũng không cần đánh nữa, trực tiếp biến thành đồ sát đơn phương rồi. Cho nên hắn liều mạng trọng thương cũng muốn cứu Trương Thiệu Thiên.
- Huyền khí cửu giai?
Phong Ấp vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn chuông nhỏ trong tay Lý Vân Tiêu, đầu óc có chút phát mộng.
Hắn vì luyện chế Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn cửu giai đã giết biết bao nhiêu sinh linh, nhưng đến bây giờ vẫn còn là một kiện bán thành phẩm! Mà đám cặn bã trong không gian này, vậy mà mỗi người đều có huyền khí cửu giai! Mà ngay cả hắn gần đây tương đối ổn trọng sắc mặt cũng trở nên âm trầm..., cái này còn có thiên lý sao?!
Chẳng lẽ nhiều năm ở trong tông môn không đi ra, huyền khí cửu giai trên đại lục xuất hiện rất nhiều sao? Hoặc là vị Đại Thuật Luyện Sư biến thái nào đó đã phát minh cách luyện chế huyền khí cửu giai số lượng lớn? Nếu không căn bản không thể nào hiểu nổi a!
- Các ngươi thật là khiến ta giật mình đấy!
Phong Ấp ngưng giọng ói:
- Bất quá dù giãy dụa thế nào, cũng không thoát được quỹ tích vận mệnh đâu! Lúc ta xuất hiện, kết cục của các ngươi đã định rồi, mà huyền khí trên người các ngươi, ta cũng sẽ không khách khí nhận lấy hết!
Sắc mặt hắn phát lạnh, trong tay hào quang hội tụ, Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn tâm thần tương liên với hắn hiện ra, tản mát ra ngũ sắc thần quang, không ngừng biến lớn trên không trung. Hư ảnh năm đầu Thử Vương không ngừng chạy trên hoàn trục, bộ dáng cực kỳ đáng yêu, rất dễ khiến nữ hài ưa thích.
Nhưng giờ phút này, ai cũng không ưu thích nổi.
Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn mặc dù chỉ là bán thành phẩm, nhưng coi như là chuẩn huyền khí cửu giai, hơn nữa ở trong tay cường giả Võ Đế, uy lực thi triển ra tuyệt đối khác nhau một trời một vực!
Gương mặt Phong Ấp dưới ngũ sắc quang mang chiếu rọi, bình tĩnh dị thường, nhưng càng như thế, lại càng lộ ra áp lực cực độ, một kích kế tiếp sẽ kinh thiên động địa, một kích chấm dứt cuộc chiến này!
Thương từ đầu đến giờ thủy chung vẫn không ra tay, sau khi Thái Vi Hỗn Thiên Nghi của hắn hư hao, trên cơ bản đã mất đi chỗ dựa tranh phong với những cường giả này, giờ phút này lại đột nhiên mở miệng nói:
- Lý Vân Tiêu, kiện thánh khí kia của ngươi đâu rồi? Tế ra để mọi người trốn vào thôi, xem như chúng ta thiếu ngươi một nhân tình.
Lý Vân Tiêu sắc mặt cũng hết sức khó coi, Giới Thần Bi hiện giờ linh khí cũng không còn, cơ hồ là một xác không, có thể chịu nổi một kích do Võ Đế sử dụng huyền khí cửu giai hay không hắn cũng không có nắm chắc, lập tức cả giận nói:
- Ngươi còn mặt mũi nói với ta lời này sao, nếu không phải kiện hỗn thiên nghi kia của ngươi, Giới Thần Bi của ta sao lại hoàn toàn mất đi linh khí, hiện giờ lâm vào lưỡng nan chứ!
Thương sững sờ, cười khổ nói:
- Ngươi chẳng qua chỉ là linh khí hoàn toàn biến mất thôi, của ta chính là bị người hoàn toàn ép hư mất ah! Yên tâm đi, hắn chẳng qua chỉ là Võ Đế nhất tinh thôi, tăng thêm huyền khí cửu giai bán thành phẩm này, tuyệt không khả năng đánh bay không gian thánh khí của ngươi. Hôm nay nếu tránh được kiếp này thì nhân tình này ta nhất định sẽ trả.
- Trả sao? Sau khi tiến vào không gian huyền khí của ta, sinh tử của các ngươi toàn bộ do ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua các ngươi sao?
Lý Vân Tiêu ánh mắt phát lạnh, trong mặt khẽ lập lòe tinh mang.
Thương cười nói:
- Thiên hạ không có địch nhân vĩnh viễn, ta nghĩ chúng ta nhất định có thể hóa thù thành bạn!
Lý Vân Tiêu trong nội tâm khẽ động, cái gì hóa thù thành bạn hắn ngược lại không nghĩ qua, mà sau khi à tiến vào Giới Thần Bi, sinh tử những Đại Yêu này hoàn toàn do hắn khống chế, đến lúc đó xử lý thế nào đều chỉ dựa vào một ý nghĩ của mình, nghĩ vậy, hắn liền lộ ra một tia cười lạnh, nói:
- Các ngươi có can đảm thì có thể tiến vào.
Hắn một tay nết quyết, trong mi tâm bắt đầu lộ ra hào quang.
Phong Ấp trong nội tâm hết sức hiếu kỳ, dưới khí thế cường đại của hắn áp chế, mấy người trước mắt còn có thể chuyện trò vui vẻ, tựa hồ hoàn toàn không để mình vào mắt, còn thánh khí trong miệng đối phương hắn cũng không rõ ràng lắm, chỉ hết sức kỳ quái những người này còn thủ đoạn gì có thể chống lại một kích từ Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn nữa.
- Dừng tay!
Ngay khi i Lý Vân Tiêu sắp triệu hồi ra Giới Thần Bi thì không trung đột nhiên truyền đến một tiếng quát lạnh.
Dưới ngũ sắc thần quang từ Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn chiếu rọi, một phương không gian không ngừng co rút lại, một đạo lôi điện lập loè mà đến, dần dần hiện ra bóng người nhàn nhạt, chính là tiểu Thanh, ánh mắt lạnh lùng đảo qua tất cả mọi người.
Sắc mặt hắn cực kỳ ngưng trọng, nói:
- Đều sắp chết rồi, còn có tâm tư ở chỗ này tiêu hao nội đấu sao?
Phong Ấp nhướng mày, nói:
- Ngươi là tinh thể do thần thụ biến hóa sao?
Tiểu Thanh toàn thân đều là hồ quang điện chớp động, tựa hồ từ bên ngoài tiến đến tiêu hao rất nhiều năng lượng, lãnh đạm nói:
- Các ngươi dẫn động Thiên Địa kỳ cục, ta một mực không cách nào tiến vào. Tuy rằng không biết các ngươi làm sao phá vỡ ván cờ đó, nhưng hiện giờ đại họa lâm đầu rồi, còn ở nơi này ra vẻ gì chứ!
Phong Ấp lạnh lùng nói:
- Có ý gì?
Tu vị tiểu Thanh ở trong mắt hắn thì mặc dù tham chiến cũng không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn lão luyện thành thục, cũng không vội ra tay.
Tiểu Thanh vẻ mặt vẻ sầu lo, nói:
- Lực lượng Bất Lão Sơn của Vương Tọa đã bắt đầu khởi động rồi, bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông dưới sự chi phối của nó thay đổi liên tục, hiện giờ ở bên ngoài đã vào cuối thu, nếu đến mùa đông..., vậy thì Đông chi quy tắc -- Tịch Diệt, sẽ gạt bỏ tất cả sinh linh trong trận pháp ngay!
Phong Ấp nhíu chặt màu, hừ lạnh nói:
- Giả bộ gì chứ, trận pháp này không phải do ngươi chủ trì sao?
Trong mắt tiểu Thanh bắn ra hàn mang lạnh lùng, lạnh giọng nói:
- Nếu ta có thể khống chế lực lượng trận pháp, ngươi cho rằng ngươi còn có thể sống đến bây giờ sao?
Phong Ấp sững sờ, lập tức trầm mặc lại. Ngẫm lại cũng đúng, lực lượng trận pháp vượt xa mình dự tính, nếu đối phương thực có thể khống chế thì đã sớm giết giết hai người mình rồi.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
- Ý của ngươi là, sau khi lực lượng Bất Lão Sơn khởi động, bốn mùa chỉ có một lần, không còn tuần hoàn nữa sao?
- Không sai!
Tiểu Thanh trầm giọng nói:
- Đây là sát chiêu lớn nhất mà năm đó Vương Tọa thiết trí, chính là vì bảo trì tính hoàn mỹ của trận pháp, một khi có người phá hư thì Bất Lão Sơn sẽ tụ tập tất cả lực lượng, dẫn động Địa chi quy tắc -- Đông quý hàng lâm, trừ phi có người có thể chống lại quy tắc chi lực, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, thoáng cái mất đi thong dong lúc trước, mặc dù là lúc Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn xuất hiện cũng không có thần sắc khó coi như vậy.
Quy tắc chi lực, có thể lớn có thể nhỏ.
Ví dụ như thánh kỹ thi triển ra, quy tắc kèm theo trên võ kỹ thập phần có hạn. Mà Võ Đế ngưng tụ ra lại kinh thiên động địa, đủ để phiên giang đảo hải, đấu chuyển tinh di
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.