Hắn và bọn người Lý Vân Tiêu cũng không có xung đột lợi ích gì cả, sở dĩ trợ giúp Vũ tiên sinh cũng là vì mượn nhờ lực lượng của hắn đột phá gông cùm Võ Tôn, mà hoàn cảnh nơi này mang đến cho hắn cảm giác ngày càng không an toàn, một loại cảm giác nguy cơ khó nói nên lời lan tràn trong lòng, nói không rõ nguyên do nhưng lại cực kỳ chân thật
Sau khi nói xong liền dời ánh mắt Lên trên người Trương Thiệu Thiên, hắn cho rằng đám người kia nhất định là lấy Trương Thiệu Thiên cầm đầu, hơn nữa Phệ Hồn Tộc hùng bá Tây Vực, ở trong suy nghĩ đám võ giả Tây Vực có uy vọng cực cao, khẳng định có cách ứng phó.
Ai biết Trương Thiệu Thiên lại nhìn qua Lý Vân Tiêu, tựa hồ đang đợi ý của hắn, cái này khiến Trầm Phong quả thực sửng sốt một chút.
Lý Vân Tiêu hơi trầm ngâm nói:
- Nếu Trầm đại nhân đã đi hơn phân nửa Bất Lão Sơn vẫn không có phát hiện, vậy thì dù có tiếp tục đi quanh cũng không có kết quả. Đám người Vũ cũng không phải loại liều lĩnh, nếu bọn hắn đã tiến vào trong cấm chế, tất nhiên có đạo lý của bọn hắn, cũng là chỗ hy vọng để chúng ta đột phá.
Trầm Phong cũng có đồng cảm, mọi người sau khi thoáng thương nghị liền cùng nhau đi tới mấy chỗ cấm chế kia.
Trong một nơi không thể do thám ở gần đó, dĩ nhiên là một khối khối đá bất ngờ, nhìn qua không khác gì với vách đá bình thường, gập ghềnh đá lởm chởm, núi đá cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805871/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.