Lần này hành trình yêu nguyên, chỉ là nhận được mặt trên thông báo, lại đây tùy ý nhìn một chút mà thôi, không nghĩ tới suýt chút nữa đem mệnh mất rồi, nơi này nàng một khắc cũng không muốn ở lại. Người Thiên Nhất các còn lại cũng đồng thời hưởng ứng, hi vọng dẹp đường hồi phủ.
Trong lòng Lý Vân Tiêu âm thầm buồn cười nói:
- Đã như vậy, Thanh La đại nhân có thể đem chiếc U Minh chiến hạm này cho ta mượn dùng một chút hay không?
- Mượn chiến hạm?
Thanh La âm lãnh nói:
- Lý Vân Tiêu, ngươi khi chiến hạm này là cải trắng sao? Nói mượn liền mượn! Vạn nhất tổn hại, ngươi bồi thường nổi sao?
Lý Vân Tiêu xoay người hướng về Tiền Vô Địch nói:
- Vô Địch huynh, ta muốn mượn chiến hạm của các nàng dùng, có thể giúp không?
Thanh La thay đổi sắc mặt, âm trầm nhìn lên.
Tiền Vô Địch cũng biết Lý Vân Tiêu muốn mượn sức mạnh của hắn thu chiến hạm của đối phương, nhất thời cười nói:
- Chiến hạm là của người ta, ta có biện pháp gì. Ai nha, ta cũng đột nhiên nhớ tới trong tông môn còn có chuyện rất trọng yếu phải xử lý, liền như vậy cáo từ. Núi không chuyển nước chuyển, chư vị sau này còn gặp lại!
Kim tệ bắt đầu chậm rãi di chuyển, liền muốn rời đi.
Thanh La thở phào nhẹ nhõm, nhìn mấy người Lý Vân Tiêu, cười lạnh nói:
- Bất quá nể tình mọi người đồng cam cộng khổ lâu như vậy, liền cho các ngươi mượn một chiếc nhỏ đi.
Nàng tiện tay ném ra một ánh hào quang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805846/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.