Vũ Văn Cao như là bóng cao su sì hơi, bắt đầu khô quắt xuống, da trên người cũng nhăn lại, tựa hồ già hơn rất nhiều tuổi. Huyền khí xen vào trong thân thể kia rất kỳ quái, ngoại trừ hấp thu huyết dịch ra, còn thuận theo lấy ra tinh nguyên của hắn.
Thương từ tốn nói:
- Chớ đem hắn giết chết, sau đó có thể nuôi, chậm rãi hút máu.
Lê ngạc nhiên nói:
- Vũ, đây là Tuần Không châm của ngươi a? Thuận theo rút đi tinh nguyên, lại dưỡng ra máu, chất lượng sẽ không sánh bằng lúc trước.
Vũ một mặt bình tĩnh nói:
- Nếu như người này không có tác dụng khác, có thể trực tiếp cầm luyện đan. Dù cho thực lực vẻn vẹn là Vũ Tôn, luyện chế ra đan dược cũng sẽ không tệ.
Đường Kiếp nhìn dáng vẻ hắn nói hời hợt, tựa hồ thật giống như thường thường làm vậy, cả người đều băng hàn rét run. Hắn lo lắng hướng bốn phía nhìn một cái, tất cả đều là linh thử tối om, chẳng biết vì cái gì còn không nhìn thấy người của Tứ Cực môn.
Đoàn huyết cầu này ở dưới Vũ không ngừng luyện hóa, dần dần cô đọng trở thành một huyết châu, hầu như trở thành trạng thái rắn, xem mà Đường Kiếp một trận muốn ói.
- Gần đủ rồi!
Vũ cầm lấy hạt châu nhỏ kia đặt ở trước mắt nhìn, liền trực tiếp ném vào trong miệng, nuốt xuống.
Lê nói:
- Làm sao?
Vũ yên lặng nhắm hai mắt, bắt đầu cảm thụ. Cả người vô cùng bình tĩnh, thật giống như vừa nãy ăn chỉ là một viên kẹo, tựa hồ không có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805825/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.