Chương trước
Chương sau
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:
- Kỳ thực từ bối phận tới nói, hắn là biểu đệ của ta, nhưng nói ra thân phận của ta cũng quá đáng sợ, vì lẽ đó vẫn là khiêm tốn một điểm, đối ngoại tuyên bố là biểu ca của ta.
Đào Quán:
-......, cái này cũng đã rất đáng sợ.
Lý Vân Tiêu nhìn tất cả mọi người của Thánh Hỏa điện nghiêm nghị cùng lo lắng, cảm thấy âm thầm buồn cười, nghiêm nghị nói:
- Chư vị yên tâm, cùng các ngươi đàm tốt chắc chắn sẽ không nuốt lời.
Hắn đột nhiên hơi suy nghĩ, tựa hồ nhận ra được cái gì, quay về mọi người hơi liếc mắt ra hiệu.
Đào Quán là người thông minh, lập tức liền hiểu ra, Thánh Hỏa điện bọn họ trong lúc đó có phương thức liên lạc đặc biệt, rất nhanh mọi người liền rõ ràng tình hình.
Ở trong một gian nhã phòng của U Minh Chiến hạm, mặt đất do Lê Hoa cẩm thạch xây thành, còn có một tấm giường đá điêu kim nạm ngọc, chung quanh đều là mùi thơm ngát nức mũi, trong phòng nho nhỏ bố trí xuân, hạ, thu, đông tứ cảnh, Thanh La một người ngồi trên bồ đoàn, trước người có một trận bàn ánh sáng chuyển động, nàng đánh vào trong đó một đạo linh quyết, nhất thời bay lên một tia sáng trắng, ở bầu trời cấp tốc khuếch tán ra, thanh âm đám người Lý Vân Tiêu trò chuyện toàn bộ truyền tới.
Chỉ thấy Lý Vân Tiêu khắp khuôn mặt là nổi giận đùng đùng, hừ nói:
- Thiên Nhất Các thực sự là khinh người quá đáng rồi! Dám giam lỏng chúng ta, chờ đại biểu ca của ta tới nhất định phải cho nàng đẹp đẽ!
Diệp Phàm là dáng dấp vạn phần kích động nói:
- Đại biểu ca Lệ Hoa Trì của ngươi thật sự sẽ đến yêu nguyên sao?
Lý Vân Tiêu ngẩn đầu lên, một bộ kiêu căng khó thuần, ngạo nghễ nói:
- Đương nhiên! Ta cùng đại biểu ca trong lúc đó quan hệ rất tốt, chỉ cần ta truyền thư đi qua, đại biểu ca liền lập tức mở ra Truyền Tống Đại Trận, trực tiếp vượt không mà đến, đến thời điểm cái gì Thiên Nhất Các, đều là tro bụi, phất tay liền diệt sạch! Hừ, Thanh La này đối với ta dĩ nhiên keo kiệt như vậy, đến thời điểm ta để đại biểu ca đem đồ vật trên Chiến hạm này toàn bộ cướp đoạt đến cho ta, làm cho nàng táng gia bại sản!
Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói:
- Đúng! Còn có chiếc U Minh Chiến hạm này, cũng là đồ vật giá trên trời, đồng thời cướp đoạt. Đến thời điểm Dong Binh đoàn ta cũng có Chiến hạm cấp tám, hơn nữa ngươi cùng Lệ Hoa Trì có quan hệ thân thích, đoàn trưởng đại nhân nhất định sẽ thăng ngươi làm Phó đoàn trưởng!
Tiếp đó, mọi người liền bắt đầu chìm đắm ở trong tương lai mỹ hảo, cái gì sau khi làm Phó đoàn trưởng, cưới bao nhiêu lão bà, nhà ai có con gái đẹp, tất cả đều nghĩ tới, còn có những nữ nhân Thiên Nhất Các này cũng không tồi, Thanh La cùng Thẩm Ly tuy rằng lớn tuổi chút, nhưng phong vận dư âm,… càng ngày càng khó nghe.
Thanh La tức giận đến thất khiếu bốc khói, giận dữ vung tay lên, khối trận bàn kia ầm ầm chấn động nát thành năm mảnh, hình ảnh lập tức biến mất.
- Thẩm Ly, mấy cái chết tiệt này, dám ở trong lời nói mạo phạm ta, ngươi nói có nên giết bọn họ hay không!
Thẩm Ly từ từ tiến lên, nhìn Thanh La nổi trận lôi đình, trong lòng ngầm thở dài, cau mày nói:
- Thanh La đại nhân, nghe bọn họ nói chuyện, Lệ Hoa Trì này đúng là thân thích của Lý Vân Tiêu, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể tới yêu nguyên, nếu như ngài giết bọn họ...
- Hừ!
Thanh La tầng tầng hừ lạnh một tiếng, trên mặt âm trầm như nước. Cũng biết việc này rất lớn, không thể làm bậy. Nhưng nhiều năm qua quen sống trong nhung lụa, lúc nào bị người ta sỉ nhục qua như vậy, tức giận đến đầu óc một trận quay cuồng.
Thẩm Ly xem mà âm thầm lắc đầu không ngớt, trình độ lợi hại của Lý Vân Tiêu trong lòng nàng lại gia tăng mấy phần. Bọn họ rõ ràng là cố ý chọc giận Thanh La, làm cho nàng đem tâm tình toàn bộ đặt ở trong những lời nói khó nghe kia, từ đó không chú ý phân tích phán đoán tới những tin tức lúc trước, trực quan liền tiếp nhận kia là tin tức thật sự.
Bởi vì lẽ thường suy đoán, bọn họ là không thể biết có người ở bên nghe trộm, nếu như biết mà nói chắc chắn sẽ không, cũng tuyệt không dám mạo phạm Thanh La. Hơn nữa mình vì hắn nói chuyện, hiện tại Thanh La cơ bản là trăm phần trăm tin tưởng Lý Vân Tiêu là thân thích của Lệ Hoa Trì.
- Thẩm Ly, ngươi nói hiện tại nên làm thế nào cho phải? Những người này giết cũng giết không xong, giữ lại ta lại nổi giận!
Thanh La chỉ cảm thấy năng lực suy nghĩ của mình hoàn toàn bế tắc, trưng cầu nhìn Thẩm Ly.
Thẩm Ly nói:
- Ngài coi như không biết liền được, đồng thời giao hảo bọn họ. Ta kiến nghị Lý Vân Tiêu cần những tài liệu kia, hiện tại liền cho hắn, Cửu Thiên đỉnh là đại sự, nhưng sự kiện này cũng không nhỏ a. Nếu như Lệ Hoa Trì thật sự chịu vì người nọ vượt qua mà đến, nói rõ người này ở trong lòng Lệ Hoa Trì phân lượng rất nặng, đến thời điểm có hắn nói chuyện, nhất định có thể làm ít mà hiệu quả nhiều.
Thanh La trầm mặc một hồi, cắn răng nói:
- Liền theo ngươi nói làm, tạm thời làm lợi cho đám hỗn đãn kia! So với Cửu Thiên đỉnh hư vô phiêu miểu, sự kiện kia trái lại có vẻ trọng yếu hơn! Chỉ cần có thể hoàn thành, đánh đổi to lớn hơn nữa không không đáng kể, nhưng nếu như làm không xong, cho dù lần này không giết hắn, sau đó cũng muốn cả gốc lẫn lãi đòi lại. Ngươi hiện tại đem vật liệu Lý Vân Tiêu muốn toàn bộ đưa tới!
- Vâng!
Thẩm Ly ứng tiến, ở tại chỗ chưa đi, mà là cau mày thăm dò hỏi:
- Thanh La đại nhân, vì sao nói Cửu Thiên Đỉnh kia hư vô phiêu miểu? Không phải thất đại Thương Minh cũng đã phát động rồi sao?
Thanh La cười lạnh nói:
- Bảy đại Thương Minh điều động thì lại làm sao, nếu như không phải quá mức mờ ảo, ngươi cho rằng trong môn phái sẽ phái loại tạp ngư như ta tới? Nếu như có niềm tin chắc chắn, chí ít là Tông chủ sẽ đích thân tới, sợ là những trưởng lão lánh đời kia cũng sẽ xuất quan đến đây.
Thẩm Ly càng thêm nghi hoặc nói:
- Dương thược ở trên người Đường Kiếp, Âm thược không phải cũng đã xuất thế sao?
Thanh La lắc đầu than thở:
- Vấn đề ngay ở trên người âm thược. Cũng không ai biết âm thược ở trên tay người nào, tục truyền là hậu nhân của Tuyệt Thế Vũ Đế Diệp Nam Thiên bảo đảm, nhưng trời mới biết hậu nhân của Diệp Nam Thiên ở đâu. Cho dù đạt được hai cái chìa khoá, cũng không biết làm sao đi tìm, cùng với mở ra Cửu Thiên Đỉnh. Hiện tại hi vọng duy nhất ngay ở trên người Đường Kiếp, tất cả mọi người cho rằng Đường Kiếp nhất định có thể thông qua dương thược mà tìm được âm thược, vì lẽ đó đầu mối duy nhất chính là theo sát Đường Kiếp! Nếu như đến lúc đó tình huống có biến, thật sự tìm tới manh mối Cửu Thiên Đỉnh, không phải cấp bậc như ta có thể ứng phó.
Thẩm Ly chợt nói:
- Rõ ràng, chúng ta chỉ là đội thăm dò mà thôi. Dù sao tin đồn về Cửu Thiên Đỉnh quá nhiều, cuối cùng đều là công dã tràng. Vì lẽ đó các thế lực lớn đều là thái độ nửa tin nửa ngờ.
Nàng đột nhiên nghĩ tới điều gì, trái tim đột nhiên co giật một thoáng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.