Chương trước
Chương sau
Hắn chỉ chỉ phía sau Đào Quáng, năm người kia tất cả đều là một mặt cười gằn cùng lửa giận, hận không thể hiện tại liền lên liều mạng. Lý Vân Tiêu nói:
- Đừng phí lời, ta hỏi một câu các ngươi đáp một câu, tái phạm một lần, chết!
Chữ chết vừa ra, con ngươi của hắn đột nhiên áp súc, trong con ngươi thâm thúy, làm cho trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, trên mặt dị thường giật mình.
Ngay cả hai tên Vũ Tôn cường giả kia cũng chịu đến cảm hoá, không hề che giấu chút nào toát ra biểu hiện ngơ ngác.
Này sao lại là ánh mắt của một thiếu niên nến có, bọn họ nhất thời có một loại cảm giác, thiếu niên này nói được là làm được, một câu không hài lòng liền giết thiếu chủ!
- Âm đỉnh ở nơi nào? Cửu Thiên đỉnh ở nơi nào?
Lý Vân Tiêu trực tiếp đem hai vấn đề mấu chốt nhất hỏi lên.
Đào Quán biết không cách nào lảng tránh, không thể làm gì khác hơn là đáp:
- Âm đỉnh xác thực ở trên người chúng ta, mà Cửu Thiên đỉnh còn không xác định. Thế nhưng thiếu chủ có thể cảm ứng đến, nếu như ngươi giết thiếu chủ, trên đời này sợ là không có ai biết tăm tích của Cửu Thiên đỉnh.
Này nguyên bản là bí mật động trời, nhưng hắn vì tránh cho Lý Vân Tiêu hạ sát thủ, không thể làm gì khác hơn là nói ra.
Lý Vân Tiêu nhìn thanh niên anh tuấn một chút, trong lòng vững tin không thể nghi ngờ. Có lẽ Đào Quán sẽ nói dối, thế nhưng vẻ mặt của mấy người khác thực sự là quá mức đơn thuần, không có bất kỳ tâm tình che giấu.
- Vậy các ngươi đến Khinh Ca Sâm Lâm chính là vì cùng Đường Kiếp hội ngộ? Tại sao không chọn địa phương an toàn, tìm một bãi biển hoặc là nông thôn mỹ lệ không phải càng tốt hơn sao, tại sao lại phải chạy tới Hỗn Loạn Chi Địa này?
Lý Vân Tiêu đem nghi hoặc lớn nhất trong lòng hỏi ra.
Lần này, ánh mắt của Đào Quán cùng mấy người khác toàn bộ rơi vào trên người thanh niên anh tuấn.
Thanh niên anh tuấn xanh mặt, cắn răng nói:
- Bởi vì ta cảm ứng được Cửu Thiên đỉnh ở ngay trên Yêu nguyên!
Quả thế!
Trong lòng Lý Vân Tiêu hiểu rõ, hắn cũng có suy đoán này, nhưng không cách nào chứng thực mà thôi, hiện tại hậu nhân của Diệp Nam Thiên cũng như nói vậy, vậy thì không sai. Hắn cau mày nói:
- Yêu nguyên to lớn như thế, nếu không có thực lực Vũ Đế hoành độ hư không, coi như là Vũ Tôn cũng phải bay hơn mười ngày mới có thể tới phần cuối. Ngươi có thể cảm ứng được vị trí xác thực sao? Còn nữa, biết ngươi có lực lượng cảm ứng, còn có người nào?
Hắn hỏi cái này cũng vô cùng trọng yếu. Nếu như những siêu cấp thế lực kia biết có người có thể cảm ứng được Cửu Thiên đỉnh tồn tại, đã sớm phái cao thủ bắt hắn đi làm kim chỉ nam. Chỉ bằng hai Vũ Tôn cùng một ít Vũ hoàng của bọn họ, là tuyệt đối không thể nhảy nhót đến hiện tại.
Quả nhiên, thanh niên anh tuấn này cắn răng lắc lắc đầu.
Xem ra công tác bảo mật làm cũng không tệ lắm, cũng coi như là mình số may, một dĩa bánh lớn như vậy tự mình đưa tới cửa.
Trong lòng Lý Vân Tiêu đắc ý cười nói:
- Vị trí cụ thể ở đâu?
Thanh niên anh tuấn im lặng một hồi nói:
- Hiện nay chỉ biết là ở bắc bộ Yêu nguyên, loại cảm ứng này đang từ từ tăng mạnh, có thể là Cửu Thiên đỉnh vắng lặng quá lâu, muốn triệu hoán hậu nhân của tổ tiên đi thu lấy nó.
Trong mắt hắn lộ ra ước mơ cùng vui vẻ.
Lý Vân Tiêu không nói gì nói:
- Đừng dát vàng lên mặt, lấy chút thực lực của các ngươi, cũng muốn đi thu Cửu Thiên đỉnh? Hiện tại chỉ là số may, vẫn không có tiết lộ tin tức ra ngoài, nếu không thì không ra ba ngày, toàn bộ Yêu nguyên liền sẽ chật ních Vũ Đế, chen đến ngươi tiến vào cũng không vào được.
Thanh niên anh tuấn cùng mấy người khác đều biến sắc, mỗi cái đều vô cùng nghiêm nghị.
Lý Vân Tiêu nói xác thực không sai, Cửu Thiên đỉnh là cái gì? Siêu phẩm huyền khí duy nhất trên sử sách Đại lục có ghi chép, nếu như tin tức để lộ, toàn bộ đại lục đều sẽ rung động, đến thời điểm Thánh Vực xuất thủ, sợ cũng ngăn cản không được. Hơn nữa Thánh Vực làm sao không nhòm ngó loại tuyệt đại chí bảo này đây.
- Hừ, cho dù bọn họ là Vũ Đế. Không có Âm đỉnh, ai cũng đừng nghĩ mở ra Cửu Thiên đỉnh!
Thanh niên anh tuấn tựa hồ không phục, hừ lạnh nói.
- Há, đúng rồi. Ngươi không nói ta cũng suýt nữa quên mất.
Lý Vân Tiêu vỗ đầu một cái, đưa tay ra cười nói:
- Âm đỉnh ở đâu? Lấy ra ta quan sát một chút đi.
Thanh niên anh tuấn suýt chút nữa tức ngất, hận mình lắm miệng, hắn quật cường cả giận nói:
- Âm đỉnh chính là báu vật mà tổ tiên lưu truyền tới nay, chỉ có con cháu Diệp gia đích truyền mới có thể sử dụng! Ngươi cái tiểu nhân hèn hạ này, ta thà chết cũng sẽ không cho ngươi!
Người còn lại cũng từng cái từng cái lộ ra vẻ tức giận, hậu nhân của Vũ Đế, dĩ nhiên rơi vào trong tay một tiểu nhân vật như vậy, nhận hết khuất nhục.
Lý Vân Tiêu thì không để ý lắm, thời đại biến thiên, thương hải tang điền, không có vương giả vĩnh viễn, ở dưới Thần Cảnh, tất cả đều là giun dế. Hắn xem thường hừ nói:
- Không giao ra Âm đỉnh, vậy thì.... thả ngươi đi vậy.
- Hả?
Tất cả mọi người đều sững sờ, có chút không phản ứng kịp. Thanh niên anh tuấn cũng ngơ ngác nói:
- Ngươi, ngươi không phải muốn cướp sao? Tại sao lại từ bỏ?
Lý Vân Tiêu đối với những người này đơn thuần không lời nào để nói, hắn lộ ra hung quang, dữ tợn nói:
- Ngươi đã nói như vậy, vậy ta liền không khách khí đoạt!
Thanh niên anh tuấn lần thứ hai choáng váng, hận không thể phiến mình mấy tát.
Trong lòng Đào Quán hơi động, thử dò xét nói:
- Tiểu huynh đệ, không biết ngươi thuộc về thế lực phương nào? Lại có ý đồ gì? Chỉ cần mục tiêu không phải Cửu Thiên đỉnh, chúng ta xác thực có thể cân nhắc hợp tác một phen.
Hắn đã sớm phát hiện Lý Vân Tiêu không đơn giản, giờ khắc này càng xác định không thể nghi ngờ.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta đối với Cửu Thiên đỉnh rất có hứng thú.
Lời này vừa ra, sắc mặt tất cả mọi người trầm xuống. Cũng khó trách, trọng bảo như thế, muốn nói không có hứng thú cũng sẽ không có người tin.
- Bất quá...
Hắn tiếp tục nói:
- Ta là một tên Thuật luyện sư, Cửu Thiên đỉnh này ta không muốn nắm giữ. Mặc dù hiện tại tin tức không có để lộ, đợi thời điểm Cửu Thiên đỉnh xuất hiện, nhất định là toàn bộ đại lục sẽ khiếp sợ. Khi đó ai nắm giữ nó, chính là cùng khắp thiên hạ là địch! Tuy rằng ta tự phụ, nhưng mà không ngu đến mức muốn độc chiến võ giả thiên hạ!
Bảy người kia cũng là vẻ mặt lẫm liệt, toàn bộ thay đổi sắc mặt. Cái vấn đề này bọn họ cũng không nghĩ qua, chỉ là một lòng muốn đạt được Cửu Thiên đỉnh, như vậy liền có thể khôi phục vinh quang của Thánh Hỏa điện, một lần nữa ở trên đại lục quật khởi.
Thanh niên anh tuấn nói:
- Mọi người không cần lo lắng, sau khi chúng ta đạt được Cửu Thiên đỉnh, liền lập tức trở về Thánh Hỏa điện, sau đó mở ra Hộ Tông Đại Trận mà tổ tiên lưu lại, tuyệt sẽ không có người biết đến.
Lúc này sắc mặt mọi người mới từng cái từng cái thoáng chuyển biến tốt, hiển nhiên là đối với Hộ Tông Đại Trận kia cực kỳ có lòng tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.