Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
- Xin lỗi miễn đi, về sau chú ý điểm ấy là được. Nên nhanh chóng rời khỏi nơi này đi, nếu không Bạo Vũ dong binh đoàn sẽ có người tới.
- Đúng vậy!
Chu Lôi vội vàng đi ra hoà giải, dẫn dắt chủ đề, nói:
- Mọi người đi nhanh lên, rời khỏi thành đông mới an toàn.
Một đám người lập tức gia tốc chạy đi, nhưng trong nội tâm đã an tâm, có Hoắc Kiên ở đây, trên cơ bản là vấn đề không lớn. Tuy trong ba đại dong binh đoàn có không ít Vũ Tôn tồn tại, nhưng đám lão quái vật này ngày bình thường bế quan tu luyện, dong binh đoàn không tới thời điểm sinh tử tồn vong, bình thường rất khó gặp được.
Hoắc Kiên ngượng ngùng đi lên, thoáng xấu hổ nói ra:
- Vừa rồi Sở lão quái biến mất, có phải là do Van, Vân Tiêu đại sư làm không?
Hải Lâm cũng chấn động, nhìn qua Lý Vân Tiêu, thì ra không chỉ hắn có cảm giác này, Hoắc Kiên cũng phát giác được cái gì đó.
Lý Vân Tiêu liếc hắn một cái, nói:
- Chính ngươi nghĩ đi.
Hắn lần này dứt khoát làm bộ dáng cao thâm mạt trắc, làm cho Hoắc Kiên cùng Hải Lâm sững sờ, sau đó cười khổ không thôi. Mặc dù có loại cảm giác này, nhưng nghĩ tới chênh lệch thực lực giữa hai người thì lắc đầu.
Rất nhanh, rất nhiều người Thái Điểu dong binh đoàn đã chạy tới tiếp ứng, trên đường đi không còn gặp chặn đường, đã chạy về thành bắc.
Hoắc Kiên cũng vụng trộm truyền âm, bất luận kẻ nào không được đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805697/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.