Chương trước
Chương sau
Tân Như Ngọc ngồi ở phía dưới mặc cẩm y, rốt cục thiếu kiên nhẫn, mở miệng nói:
- Sư phó, chuyện này tính chân thật thế nào còn chờ kiểm chứng. Bằng Lý Vân Tiêu, làm sao có thể trấn áp bảy Vũ Hoàng. Đừng nói là Vũ Hoàng, cho dù là ta, hắn chưa chắc là đối thủ đâu.
Đang ngồi ở dưới, tuy nhiên tuổi hắn không lớn nhưng hắn thân là đệ tử thân truyền của Vương Tùng Hạc, hơn nữa lại là người thừa kế hoàng thất Hỏa Ô đế quốc, cho nên mở miệng nói chuyện cũng không đường đột, cũng có không ít trưởng lão nhao nhao gật đầu, hiển nhiên rất tán thành lời này.
Tụ Thiên Tông Phương Đức nhìn hắn một cái, mở miệng nói:
- Lý Vân Tiêu có thể trấn áp bảy tên Vũ Hoàng hay không ta không biết được, nhưng chiế lực chân thật của hắn là trên nhị tinh Vũ Hoàng. Tân hoàng tử điện hạ, Lý Vân Tiêu thắng ngươi một bậc.
Tân Như Ngọc biến sắc, căn bản không tin nói ra:
- Nghe đồn luôn có thành phần nói ngoa. Hắn chỉ mới mười lăm tuổi, hơn nữa chỉ có tu vị Vũ Vương, muốn nói trấn áp Vũ Hoàng, hắc hắc, ai có thể tin tưởng?
Phương Đức khẽ chau mày, ngày đó trận chiến trên Quỳnh Hoa Đảo rất ít người thấy rõ. Nhưng loại chuyện này nếu không tận mắt nhìn thấy, bằng vào miệng nói ra thì khó mà tin tưởng. Hắn lập tức ngậm miệng không nói thêm gì nữa.
Vương Tùng Hạc nói:
- Như Ngọc, thiên hạ này to lớn, thế hệ thiên phú mạnh mẽ không phải chúng ta có thể tưởng tượng. Lý Vân Tiêu tất nhiên là cực kỳ cổ quái, hơn nữa Nhạc Cửu Lâm mất tích cũng có quan hệ với hắn. Làm ta kỳ quái nhất là, tính mạng bài của Nhạc Cửu Lâm vẫn còn, hơn nữa còn tỏa ra sinh cơ bừng bừng, hiển nhiên không có gặp nguy hiểm, ngược lại tu vị tăng nhiều. Nhưng mà vì sao đột nhiên mất liên hệ...
Tân Như Ngọc nghe xong sắc mặt có chút khó coi, giải thích:
- Có lẽ Nhạc thúc thúc trốn ở đâu đó bế quan trùng kích bình cảnh rồi.
Vương Tùng Hạc khẽ gật đầu nói:
- Nhìn khí tức trên bài vị biến hóa, xác thực như là đang tu luyện. Vốn lấy tính cách của Nhạc Cửu Lâm, tuyệt đối sẽ không vô thanh vô tức trốn đi. Ta phỏng đoán hắn nhất định bị Lý Vân Tiêu vây ở một chỗ nào đó.
- Vây ở đâu?
Tân Như Ngọc lắc đầu, không tán thành cách nói này:
- Nhạc thúc thúc chính là lục tinh Vũ Hoàng, Lý Vân Tiêu sao có thể có năng lực như thế. Lúc trước nếu không phải có Bách Lý Công Cẩn đại sư nhúng tay, ta cùng Nhạc thúc thúc đã bắt giữ Lý Vân Tiêu rồi.
Tề Phong nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói:
- Lục tinh Vũ Hoàng sao? Nếu như chỉ là trình độ này, Lý Vân Tiêu vây khốn hắn là chuyện không thành vấn đề.
- Cái gì?
Tất cả mọi người quá sợ hãi, nhao nhao khó có thể tin tưởng. Vốn lấy thân phận của Tề Phong, nói ra thì không thể nói ngoa. Trong đó Tân Như Ngọc càng khó khăn tiếp nhận những lời này, trầm giọng nói:
- Tại sao Tề tông chủ nói lời này?
Tề Phong nói:
- Bởi vì ta đã giao thủ với hắn!
- Chi!
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, hoảng sợ không thôi. Đệ nhất nhân Hỏa Ô đế quốc đã giao thủ với Lý Vân Tiêu.
Đột nhiên Hồng Lăng nhịn không được hỏi:
- Kết quả thế nào?
Phương Đức nhìn nàng một cái, lơ đễnh nói:
- Đương nhiên là tông chủ lực áp Lý Vân Tiêu, vậy mà cũng hỏi!
Hồng Lăng trên mặt hơi đỏ lên, nói:
- Tề tông chủ ước định thực lực của hắn thế nào?
Tân Như Ngọc cũng vãnh tai lên, cẩn thận lắng nghe.
Tề Phong trầm tư một lát sau, nói:
- Ta tổng cộng ra hai chiêu, đều bị hắn hóa giải. Cũng không có tiến thêm một bước giao thủ với hắn, nhưng hắn cho ta cảm giác thâm bất khả trắc. Tuy ta cảm thấy ngăn chặn hắn không thành vấn đề, nhưng đã có một cảm giác như thế thì dường như không có dễ dàng như vậy. Ít nhất lục tinh Vũ Hoàng, không phải địch thủ của hắn.
Chi!
Lần này tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau. Đệ nhất nhân Hỏa Ô đế quốc thậm chí xuất hai chiêu cũng không thể làm gì hắn.
Tân Như Ngọc nhịn không được hỏi:
- Tề tông chủ, ngươi dùng mấy tầng thực lực?
Tề Phong nói:
- Lần thứ nhất ra tay, ta áp chế thực lực còn tam tinh Vũ Hoàng, sau đó tăng lên ngũ tinh Vũ Hoàng. Lần thứ hai ra tay chính là cửu tinh Vũ Hoàng cũng bị hắn hóa giải. Về sau ta liền rời đi.
Ti!
Tất cả mọi người chấn động, chỉ cảm thấy đáy lòng phát lạnh. Thực lực cửu tinh Vũ Hoàng cũng bị hắn hóa giải, như vậy mọi người ở đây trừ ba đại tông chủ ra, có mấy người là đối thủ của Lý Vân Tiêu?
Tân Như Ngọc sắc mặt tái nhợt, chút hiếu thắng trong lòng tan rã mất.
Tề Phong nói:
- Tuy ta không biết hắn làm sao có thể trấn áp bảy Vũ Hoàng của Chiến Lang Thần Miếu, nhưng mà người này thực lực mạnh mẽ, dưới Vũ Tôn khó có thể trấn áp. Nếu như hắn tránh được kiếp nạn lần này, chư vị ngày sau gặp phải người này, ngàn vạn phải cẩn thận đối đãi, không được trêu chọc hắn.
- Vâng!
Tất cả mọi người phụ nói. Có Tề Phong cảnh cáo, tự nhiên không ai muốn đi tìm chết. Có thể chống lại cửu tinh Vũ Hoàng căn bản không phải là người bọn họ có thể chọc.
Lúc này bên ngoài có âm thanh ầm ầm truyền tới, giống như bầu trời đang chấn động.
Sắc mặt Tề Phong rùng mình, trong hai mắt bắn ra vẻ khiếp sợ, nói:
- Đến!
Nội tâm mọi người cả kinh, tự nhiên biết rõ hắn nói "Đến" là ý gì, nhao nhao đi ra ngoài.
Nam vực bao nhiêu năm qua, lần nữa nghênh đón Vũ Đế hàng lâm!
Lúc này tất cả võ giả vọt ra đường phố thành Viêm Vũ, chấn động hoảng hốt nhìn qua bầu trời.
Một đường vân ô lưỡi màu đỏ hiện ra trên trời, thỉnh thoảng có lực lượng khuyếch tán ra, bầu trời nổ vang giống như có cây búa nện vào.
- Đây là uy thế của vượt vực truyền tống trận sao?
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời, cảm thụ được uy thế này thì sinh lòng hướng về.
- Uy thế này...
Tề Phong biến sắc nói:
- Tinh Túc lão quái quả nhiên có dị tâm, sợ là tới còn có quân đội a.
Lãnh Tinh Ba đầy lo lắng nhìn qua phủ thành chủ, hắn chỉ cảm nhận được vài khí tức, nhưng đều không được. Mạnh nhất chỉ là Đoạn Việt, cũng chỉ có thực lực Thất Tinh Vũ Tông.
- Vân thiếu, thực không có ý định đi sao?
Trong tiểu viện phủ thành chủ, Đinh Linh Nhi lo nghĩ vạn phần, nhìn qua đường vân truyền tống trận đang tới, trong nội tâm khẩn trương.
Bốn phía có Tiêu Khinh Vương, Lạc Vân Thường, Lý Thuần Dương, Lý Trường Phong, Kế Mông, Cổ Vinh đang đứng, còn có một đám hảo hữu, tất cả đều thần sắc lạnh nhạt, dường như không sợ hãi.
Lý Thuần Dương càng cười ha hả, nói:
- Ha ha, không thể ngờ cháu ta lại đưa tới Cửu Thiên Vũ Đế tự mình thu thập. Quả thực là làm ta tự hào không thôi!
Hắn vỗ vỗ vai Lý Vân Tiêu nói:
- Tiểu tử, như thế nào đây? Có nắm chắc trở mình trong tay Vũ Đế hay không?
Lý Vân Tiêu vẻ mặt cười khổ, nói:
- Lão gia tử, Tinh Túc lão quái chính là Vũ Đế thành danh lâu năm. Vũ Đế mạnh mẽ không phải người bình thường có thể đo lường được. Cửu Thiên ý cảnh càng là ý cảnh chí cường võ đạo, tùy tiện vài thần niệm là có thể diệt sát ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.