- Hắc hắc, hơn nữa lớn lên rất tươi ngon mọng nước. Từ Thanh huynh, có phải ngươi có ý hay không? Không có thì tặng cho tiểu đệ đi!
- Ha ha, Yến Nghị huynh quả nhiên là hạ lưu bại hoại. Ngươi mà có bản lãnh đó thì cứ đi hái, ngàn vạn đừng trở ngại mặt mũi của ta.
- Ha ha! Bắt tới tay? Hắc hắc, Từ Thanh huynh, không phải ta thổi, nhớ ngày đó...
Hai người nghị luận một hồi, kết quả biến thành cười rộ lên. Kế tiếp bắt đầu bàn luận chủ đề mỹ nữ đủ loại.
Sau một lúc mới phát hiện bây giờ không phải là thời điểm bàn về nữ nhân, nhưng cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn là bỏ tiền, chỉ kiên trì giao nộp nguyên thạch tiến vào trong mà thôi.
Nhưng mà thời điểm đi vào, ánh mắt Lý Vân Tiêu dường như nhìn qua hai người bọn họ vài cái, lại làm cho hai người có loại cảm giác bị hắn nhìn thấu, trong nội tâm lạnh cả người.
- Có muốn vào hay không? Không có thì bậc thang của ta đóng cửa!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn qua bên dưới, mỗi người trên mặt đều đầy lo lắng, nhưng không có nguyên thạch.
Một người nhịn không được mở miệng nói:
- Ta dùng huyền khí và các loại bảo bối thay vào được không?
Lý Vân Tiêu híp mắt cười nói:
- Đương nhiên có thể, nhưng mà tất cả phải chiết khấu bảy mươi phần trăm, lên đây đi.
Người nọ lập tức đại hỉ móc một đống lớn đồ vật ra, biểu hiện ra từng cái, nói:
- Đại ca, chính ngươi nhìn xem, ngươi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805607/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.