- Ah, như vậy ah.
Lý Vân Tiêu lạnh cười rộ lên, chậm rãi nói:
- Mẹ ngươi là bà ngoại của ngươi, nãi nãi của ngươi là chị của cha ngươi, mẹ ngươi lại là cô cô của ngươi, cô cô ngươi lại là bà ngoại ngươi, cha ngươi là ông ngoại của ngươi, bà ngoại của ngươi lại là mẹ của ông ngoại ngươi, em của ngươi lại là cháu trai lại là thúc thúc của ngươi, em gái của ngươi gọi ngươi là...
Mọi người tất cả đều ngạc nhiên, nghe xong đều trợn mắt há hốc mồm, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Đây đều là uế ngữ, mấy người lập tức bị loại quan hệ phức tạp này làm rối loạn, tất cả đều giật mình nhìn qua Hà Phong.
Đinh Linh Nhi càng cẩn thận hỏi:
- Hà đại nhân, cái này..., đây là thật sao?
Hà Phong giận tím mặt, chỉ vào Lý Vân Tiêu quát:
- Ngươi..., ngươi tiểu súc sanh nói bậy bạ gì đó?
Lý Vân Tiêu nhìn hắn như kẻ đần, cười lạnh nói:
- Tóm lại cha ngươi và mẹ ngươi sinh ra ngươi không có lỗ đít, về phần giữa quá trình đó ta thêm mắm thêm muối chẳng có gì lạ, đây tính toán là cái gì?
Hà Phong tức muốn thổ huyết, Lý Vân Tiêu đang cố ý đào hố cho hắn nhảy vào. Nếu không phải có Ngụy Hồng Phúc tại đây, hắn đã sớm một chưởng đập qua. Nhưng hiện tại không thể nhịn được, bạo phát, tức giận nói:
- Muốn chết!
Quyền phong như núi, một quyền đánh ra chấn vỡ góc tường quán trà, nơi đây nát bấy.
Đồng tử Ngụy Hồng Phúc hơi co lại, Hà Phong này dám xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805590/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.