Lý Vân Tiêu vung tay khẽ vẫy, mấy chục tinh thạch chui vào trong mi tâm, thu toàn bộ lại, trong đôi mắt bắn ra hào quang kinh ngạc, nhìn qua màn mưa đầy trời, trong mắt đầy ngưng trọng.
Mưa to như trút nước, lại không thể làm ướt xiêm y của hắn, đều bị chân khí ngăn cản ở bên ngoài. Mà những cây đại thụ gần đó bị nước mưa rơi trúng, lá cây và thân cây trực tiếp bị xuyên thấu qua, có thể nhìn thấy trong phạm vi này có trăm ngàn lỗ thủng, rất nhiều đã sụp đổ.
Nước mưa này chẳng khác gì lợi kiếm
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi quả nhiên có chút môn đạo. Đã sớm phát hiện không đúng!
Một giọng nói sâu kín từ trong rừng truyền ra, tràn ngập ý cười nhạo.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu bình tĩnh như nước, lạnh nhạt nói:
- Những mây đen trên bầu trời thật ra không phải là mây mưa, chính là nguyên khí biến thành, ngũ hành sinh thủy, đây là thủy hệ vũ chi kết giới.
Trong rừng cây, nơi này bị sương mù che chắn, mấy đạo thân ảnh dần dần hiện ra, một người cầm đầu mặc cẩm y màu xanh, trên mặt lộ ra vẻ giật mình, tán thán nói:
- Thành chủ thành Viêm Vũ quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả vũ chi kết giới thất truyền đã lâu cũng nhận ra. Ta hiện tại thiệt tình tin tưởng lời đồn đãi, Kim Ô Lôi Bệ Thần, ngươi phất tay là đánh chết Vũ Tông!
Lý Vân Tiêu ngưng mắt nhìn lại, người này chính là nam tử lúc tiến vào Quỳnh Hoa Đảo đã mời hắn đi trước, Chấn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805573/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.