Con ngươi người nọ đảo một vòng, gấp gáp nói:
- Ta đang luyện công, ta luyện công pháp thổ hệ, cần tu luyện trong nham thạch. Nếu như Vân thiếu không tin, ta có thể biểu hiện ra cho ngươi xem.
Lý Vân Tiêu khua tay nói:
- Bỏ đi, nếu ngươi không biết điều, ta chỉ có giết ngươi mà thôi.
Trong tay hắn dần dần xuất hiện hào quang, dần dần hóa thành một thanh đao sắc bén, muốn chém xuống.
Tên đệ tử kia sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng nói:
- Vân thiếu tha mạng! Niệm chúng ta đều là người Hỏa Ô đế quốc, tha cho ta một mạng! Ta nguyện ý giao tinh thạch danh ngạch!
- Hừ, bị coi thường!
Lý Vân Tiêu thu hồi quang nhận trong tay, đá hắn một cước, mắng:
- Cần phải giáo huấn mới khiến ngươi ngoan ngoãn.
Tên đệ tử kia ngã xuống đất, lập tức gảy mấy cái xương, kêu rên một tiếng, lúc này cười khổ không thôi, không dám nhiều lời, vội vàng lấy tinh thạch danh ngạch đưa ra, dâng hai tay lên.
Lý Vân Tiêu sau khi lấy xong, quả nhiên là tinh thạch danh ngạch giống như Hoắc Sâm biểu hiện ra như đúc, tỏa ra hào quang nhu hòa, ấn ký hiển hiện, tràn ngập lực lượng.
- Ân? Vì sao chưa cút?
Lý Vân Tiêu nhìn qua tên đệ tử kia, quát.
Tên đệ tử kia vẻ mặt đắng chát, khúm núm nói:
- Thành chủ đại nhân, có thể cho ta biết vì sao phát hiện ra ta hay không? Ta vốn tìm được một khối tinh thạch, ta định trốn vào trong nham thạch thẳng đến khi tranh đấu chấm dứt. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805567/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.