Thời gian khoảng một chén trà sau, Đoạn Việt mệt chết, gã kinh hoàng nhìn Lý Vân Tiêu vẻ mặt bình tĩnh. Lý Vân Tiêu ngồi xếp bằng như một pho tượng.
Lý Vân Tiêu thầm nghi ngờ:
- Sao tiểu tử này không lộ vẻ gì? Hay đã bị đánh tan hồn phách?
Tề Chân Tử quan sát từ xa một lúc sau thầm nghĩ:
- Nguy rồi, nếu hắn chết thì phượng hoàng chân hỏa biết làm sao?
Tề Chân Tử sốt ruột cầm chuông to đáp xuống, muốn điều tra tình huống Lý Vân Tiêu thế nào, nhìn xem trong cơ thể của hắn có chút dấu vết chân hỏa nào không.
Làm Tề Chân Tử ngạc nhiên là thần thức mới chạm vào người Lý Vân Tiêu thì bị thần thức càng cường đại hơn chặn lại.
Thần thức mạnh đến nỗi linh hồn Tề Chân Tử run rẩy.
Đầu óc Tề Chân Tử trống rỗng:
- A! Có chuyện gì?
Chẳng phải hồn phác Lý Vân Tiêu bị đánh tan, đã chết sao? Thần thức này là . . .
Ong ong ong ong ong!
Thiên địa nguyên khí xung quanh rung động, điên cuồng tụ tập lại.
- Má ơi!
Tề Chân Tử không rõ tình huống thế nào, bài học lúc nãy còn khắc sâu, gã sợ hết hồn vội nhảy vọt ra sau mấy chục thước. Tề Chân Tử đứng trên trời cao giật mình nhìn Lý Vân Tiêu, cảm thấy thiên địa nguyên khí xung quanh ùa vào cơ thể hắn, hiện hình tứ tượng.
- Đây . . . Là thăng cấp?
Tề Chân Tử ngây người, với tu vi như gã đương nhiên nhìn ra đây là dấu hiệu thăng cấp. Không chỉ Tề Chân Tử, ba người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805513/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.