– Các vị, tham gia vào Viêm Vũ thành ta hay đưa ra năm vạn trung phẩm nguyên thạch? Nếu cảm thấy tình bạn giữa chúng ta không đáng giá năm vạn trung phẩm nguyên thạch thì ta không ngại cắt đứt phần tình nghĩa này!
Tông chủ Yểm Nhật tông, Tiêu Quang, điện chủ Tiên Thiên điện, quan chủ Vô Tướng quan biến sắc mặt. Bốn người đọc được tin tức trong mắt Lý Vân Tiêu là cắt đứt tình nghĩa kèm theo mạng sống. Bốn người chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, cả đời bọn họ lần đầu tiên gặp kiểu bắt chẹt thẳng mặt thế này. Người có thực lực trấn lột Tiêu Quang, tông chủ Yểm Nhật tông, quan chủ Vô Tướng quan, điện chủ Tiên Thiên điện toàn là nhân vật có uy tín danh dự, sẽ không làm chuyện hạ lưu như vậy.
Quan chủ Vô Tướng quan mặt mày xanh mét nói:
– Dù Lý thành chủ cần tiền gấp thì chúng ta cũng không mang theo nhiều nguyên thạch như vậy!
Lý Vân Tiêu phất tay:
– Không sao.
Lý Vân Tiêu lấy tờ giấy, bút ra viết bốn tờ giấy nợ đưa tới trước mặt bốn người.
Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm:
– Chỉ cần bốn vị chưởng môn ấn dấu tay là được.
Tiêu Quang, điện chủ Tiên Thiên điện, quan chủ Vô Tướng quan, Lý thành chủ suýt xỉu, bọn họ chưa từng thấy ai vô sỉ như vậy.
Đoạn Việt phát ra khí thế làm bốn người phải khuất phục, nén giận cắn rách ngón tay ấn dấu.
Lý Vân Tiêu cười híp mắt cất giấy nợ, thân thiện nói:
– Vô Thượng cung này và ta có chút sâu xa, mượn tạm đại điểm cũ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805507/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.