Lý Vân Tiêu nhìn xem phía trên đám nước biển âm u kia, bị Phượng Hoàng Chân Hỏa chi lực bức khai mở ra, dĩ nhiên không có trực tiếp rớt xuống, lại như cũ còn lơ lửng bên trên. Điều đó lại mang đến cho mọi người một loại cảm giác áp lực càng ngày càng mạnh, phảng phất như có dấu hiệu trước khi trời sập đất lún.
– Đúng vậy, chạy mau! Nước biển này dũng mãnh tiến đến mà nói, đừng nói ta cùng lão Đoạn coi như là các ngươi đám hải ngư này cũng chưa chắc sống sót.
– Thánh, Thánh sứ đại nhân.
Thiết Phẩm cơ hồ khô quắt đột nhiên mở miệng nói ra:
– Thánh sứ đại nhân, vừa mới xuất hiện tại trên bầu trời, sẽ không phải là Tuần Hải Dạ Xoa đại nhân trong Thủy Tinh Cung?
Thanh âm của hắn cực kỳ khàn khàn, hơn nữa cơ hồ mang theo tơ máu.
– Ừm, thì sao nào? Bóng đen thui kia đúng là Tuần Hải Dạ Xoa.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
– Đến lúc này như thế nào còn có tâm tư hỏi cái này?
– Chi!
Tuy rằng nội tâm sớm có suy đoán, nhưng đạt được Lý Vân Tiêu khẳng định, sau đó mấy tên Hỏa Ngư Tộc nhân càng là toàn thân run rẩy thoáng một phát, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ bị giật mình không nhẹ.
Thiết Phẩm run rẩy nói:
– Đại, đại nhân, Tuần Hải Dạ Xoa đại nhân kia, trong truyền thuyết đó là Cửu Thiên cảnh giới cường giả ah! Hơn nữa dạ xoa nhất tộc, tại Tứ đại hải vực đó là tồn tại gần với vương tộc, cũng là hải tộc cường giả cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805479/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.