Chương trước
Chương sau
Lúc này hắn không nhịn được hỏi:
– Vừa nãy ngươi cho ta dùng đan dược gì? Vết thương trên người đã tốt thất thất bát bát rồi.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khẽ biến, đầy mắt đều là vẻ nghi hoặc ngóng nhìn xa xa, đột nhiên một loại cảm giác không yên dâng lên đầu. Hắn đem thần thức khuếch tán ra, nhưng không thu hoạch được gì, nhưng loại cảm giác bất an dị thường kia, là chân thực hiện lên ở trong lòng như vậy. Lấy tu vi hồn lực của hắn bây giờ, loại bất an này chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện.
– Hơi rắc rối rồi, đến cùng sẽ là nguy hiểm gì? Thậm chí ngay cả thần thức của ta cũng cảm giác không ra, chẳng lẽ còn có động vật biển càng mạnh hơn xuất hiện?
Lý Vân Tiêu tự lẩm bẩm, sắc mặt ngưng trọng nói:
– Lão Đoàn, làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào chạy trốn, sự tình sợ có biến!
– Có biến?
Đoàn Việt không tìm được manh mối nói:
– Tình huống bây giờ không phải rất tốt sao? Hết thảy đều ở trong dự liệu của ngươi...
Lời nói của hắn đột nhiên dừng lại, con ngươi áp súc, ngơ ngác hướng về xa xa nhìn tới, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên hiện lên ở phía chân trời, đem khí tức của sáu người Mã Văn Địch cùng Tử Văn Cửu Anh Giao toàn bộ ép xuống. Loại khí tức mạnh mẽ kia cách xa nhau như vậy cũng truyền tới.
Ở chỗ đám người Mã Văn Địch, đột nhiên hiện ra một Huyền Phù Chiến Xa to lớn, một bóng người lẳng lặng đứng ở phía trên, lạnh lùng nhìn phía dưới, khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh lùng. Chỉ thấy tay hắn vồ một cái, một binh khí như quỷ trảo ở trên không trung phóng to ra, bị xích sắt to lớn nối liền, ở trên không trung phát sinh tiếng đinh đương vang.
Quỷ trảo kia uy thế kinh người, sau khi hạ xuống đột nhiên trảo tới, trong lòng sáu người đều chấn động mạnh, thật giống như không gian cũng bị nó chộp vào lòng bàn tay, một luồng sức mạnh to lớn lan ra. Tử Văn Cửu Anh Giao thì trực tiếp bị Quỷ Trảo lấy ra, không cam lòng liều mạng giãy dụa, bị nam tử kia kéo tới.
– Ha ha, quả nhiên là Tử Văn Cửu Anh Giao!
Trong mắt nam tử kia tỏa ra ánh sao, sau khi Tử Văn Cửu Anh Giao bị Huyền Binh của hắn nắm được, liền kịch liệt thu nhỏ lại, bị bắt vào trong tay hắn nhất thời biến mất không còn tăm hơi, cũng không biết bị hắn dùng loại huyền khí nào cất đi.
Chi!
Sáu người phía dưới đều giận dữ, từng cái từng cái mở to hai mắt, nhưng trên người nam tử tản mát ra khí tức mạnh mẽ làm bọn họ giận mà không dám nói gì, huống hồ giờ khắc này sáu người đều trọng thương. Nhìn thịt mỡ đến miệng dĩ nhiên bay mất, Mã Văn Địch thực sự tức không nhịn nổi, trầm giọng nói:
– Vị đại nhân này, con Giao...
– Cút!
Nam tử khẽ nói, miệt thị liếc mắt nhìn hắn, hai mắt ác liệt như đao nhọn rơi thẳng mà xuống, để Mã Văn Địch run rẩy, vội vàng ngậm miệng lại.
– Ngươi là người của Tinh Túc Tông!
Đột nhiên Hàn Nha lão nhân bắn mạnh tinh mang, lạnh lùng nói:
– Tuy rằng khí tức trên người ngươi có chứa Thất túc ý cảnh, nhưng mà như có như không, hẳn vẫn là cửu tinh Vũ Tông đỉnh cao. Theo ta được biết, cao thủ của Tinh Túc Tông tại Thanh Hải trấn, ngoại trừ Hứa Phong Vũ Hoàng đại nhân ra, còn có hai vị cửu tinh Vũ Tông hộ pháp, không biết đại nhân là người nào trong đó?
Tên nam tử kia nở nụ cười.
– Ha ha, Hàn Nha lão quái quả nhiên có chút kiến thức. Không sai, bản nhân chính là hộ pháp của Tinh Túc Tông tại Thanh Hải trấn… Hành Nguyên. Thức thời liền cút cho ta, còn có thể lưu lại một cái mạng nhỏ. Không thức thời, khà khà, vị trí vùng biển này làm nơi chôn thây, thật giống như cũng không tệ.
Sắc mặt Hàn Nha lão nhân trở nên cực kỳ khó coi, khó nhọc nói:
– Hành hộ pháp, ta cùng Hứa Phong Vũ Hoàng đại nhân...
– Được rồi!
Hành Nguyên thiếu kiên nhẫn ngắt lời nói:
– Ít theo ta kết giao tình, không lăn vậy thì đi chết đi!
Hắn không có dấu hiệu nào trực tiếp đấm ra một quyền, quyền phong trực tiếp đánh vỡ không khí, trong nháy mắt đánh vào trên thân thể Hàn Nha lão nhân không hề phòng bị, trực tiếp đánh xuyên qua một cái lỗ thủng to.
Toàn bộ hải vực trong nháy mắt yên tĩnh quỷ dị, tất cả mọi người đều không thể tin tưởng nhìn Hàn Nha lão nhân, một thất tinh Vũ Tông cường giả, liền không hiểu ra sao uất ức chết như vậy? Hàn Nha lão nhân cũng không thể tin nhìn hang lớn trước ngực kia, rốt cục ở trong tuyệt vọng cùng phẫn nộ từ trên không trung rơi xuống, rơi vào trong biển.
Trên mặt biển có một bóng mờ chậm rãi bơi qua, một con cá lớn trực tiếp nuốt thân thể của Hàn Nha lão nhân, lại chìm vào trong biển.
Chi!
Năm người khác hoàn toàn biến sắc, dồn dập hít vào ngụm khí lạnh. Một cảm giác bất an tử vong hiện lên ở trong lòng, đột nhiên con ngươi của Mã Văn Địch co rụt lại, đem chân khí bạo đến cực điểm, nhanh chóng hóa thành một vệt sáng hướng về phía chân trời bỏ chạy.
Lúc này bốn người khác mới dồn dập phản ứng lại, vội vàng nâng chân khí hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.
– Hừ, cho rằng chạy thoát sao?
Trên mặt Hành Nguyên hiện ra nụ cười gằn, Mã Văn Địch chạy trốn trước nhất đột nhiên đánh vào trên một nguồn sức mạnh vô hình, bị chấn trở về, hắn ngơ ngác thất sắc, nội tâm kinh hoảng không thôi. Đối phương dĩ nhiên là đã sớm chuẩn bị muốn đem những người mình một lưới bắt hết, như vậy tất nhiên làm tốt các loại hậu chiêu. Hắn kinh nộ, vội vàng rút ra bảo kiếm, điên cuồng hướng trên bức tường vô hình kia chém tới.
– Hừ, lấy lực lượng hiện tại của ngươi, cũng muốn chém ta?
Ở trên hư không, chậm rãi đi ra một bóng người, dễ như ăn cháo giơ tay lên, liền phá giải công kích của Mã Văn Địch. Trên mặt hiện ra vẻ châm chọc âm lãnh.
– Ngươi là?
Mã Văn Địch kinh hãi đến biến sắc, trái tim đột nhiên chìm xuống.
– Thủ hạ Tinh Túc Tông Hứa Phong Vũ Hoàng đại nhân Lí Nguyên Vũ, phụng mệnh tới lấy tính mạng bọn ngươi!
Người đến lạnh lùng nói.
Cũng trong lúc đó, mấy người bỏ chạy khác cũng dồn dập bị chặn lại. Mỗi người tản mát ra khí tức, đều là Vũ Tông cường giả hàng thật đúng giá!
Hành Nguyên vẻ mặt châm chọc nhìn mấy người biểu hiện tuyệt vọng, cười nhạo nói:
– Trân phẩm như Tử Văn Cửu Anh Giao, cũng là các ngươi có thể hưởng dụng? Tinh Túc Tông Tông chủ Tinh Tú lão nhân còn có một tháng chính là ngày mừng thọ năm trăm tuổi, Hứa đại nhân đang lo không bỏ ra nổi thứ tốt. Tử Giao yêu đan này vừa vặn bổ dưỡng hạ thân cho lão nhân gia.
Mã Văn Địch âm trầm cả giận nói:
– Tử Giao ngươi cầm, vì sao còn muốn giết chúng ta!
Trên mặt Hành Nguyên lướt qua một tia sát ý, lạnh lùng nói:
– Còn không phải vì để tránh cho phiền phức. Chư vị đều là Vũ Tông cao thủ, tại Thanh Hải trấn cũng coi như là nhân vật có máu mặt, Hứa Phong đại nhân cũng không muốn gây phiền toái.
Trong con ngươi hắn sát ý lấp lóe, lạnh giọng nói:
– Lý Nguyên Vũ, nơi này liền giao cho các ngươi, tốc độ giải quyết đi! Bên kia còn có hai con kiến lọt lưới, ta đi thu thập.
Thời điểm hắn dứt tiếng, người đã đến hơn trăm mét, hướng về chiến xa của Lý Vân Tiêu nhanh chóng lao đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.