Lý Thuần Dương cũng từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt giận dữ. Hai người đồng thời từ Thiên Thủy quốc trở về, liền nghe Mộng Vũ nói Lý Vân Tiêu đi giết Vũ Vương, nhất thời kinh đến chảy ra mồ hôi lạnh, vội vàng chạy ra ngoài thành, kết quả nhưng không có một bóng người, lúc này mới trở lại.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống chạy đến bên người Lý Vân Tiêu, thân mật ở trên người hắn làm nũng.
Lý Thuần Dương vừa nhìn dáng dấp của Lý Vân Tiêu, nhất thời cau mày nói:
– Mặt của ngươi…
– Không có chuyện gì không có chuyện gì, chính ta không cẩn thận ngã!
Lý Vân Tiêu vội vàng giải thích, tựa hồ không muốn ở vấn đề này xoắn xuýt quá nhiều, vội vàng nói:
– Lão gia tử, phụ thân, nhiệm vụ làm sao?
Lý Trường Phong vừa nghe, nhất thời hăng hái, cười to nói:
– Ha ha, hoàn thành viên mãn! Tổng cộng mười vị Thành chủ, thêm vào cả triều hơn 600 vị quan chức, toàn bộ phun ra ngoài cho ta. Ban đầu có mười mấy nhà hết sức chống lại, bị ta lấy sạch, mặt sau đều thành thật lên.
Hắn lấy ra một cái túi đựng đồ đặt lên bàn.
– Khà khà, nghe lời ngươi, chủ yếu thu nguyên thạch. Tổng cộng hai trăm triệu kim tệ, còn có sáu triệu khối trung phẩm nguyên thạch.
Chi!
Tất cả mọi người giật nảy cả mình, này tương đương với 60 ngàn khối thượng phẩm nguyên thạch a!
Trên trán Lý Vân Tiêu bốc lên mồ hôi lạnh.
– Cha, ngươi sẽ không lấy sạch quốc khố của Thiên Thủy quốc chứ? Tần Nguyệt không sai người chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805377/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.