Chỉ là mọi người ở sau lưng hắn, không cách nào nhìn thấy trên gương mặt hắn lưu lại hai hàng thanh lệ, chỉ nghe hắn cười to nói:
– Ta biết, ta biết ngươi không có chết!
Lúc này còn ở Ân Triêu Dương Thiên Thủy quốc Vạn Bảo Thương Hội, đang đứng ngồi không yên chờ đợi. Đột nhiên trên ngọc bài trước mặt ánh sáng màu xanh lóe lên, hắn nhất thời cuống quít nắm ở trong tay, một đạo thần niệm bay thẳng vào trong đầu.
Sau khi thần niệm trong ngọc bài bay ra, nhất thời mất đi hết thảy ánh sáng, rạn nứt tan tành, hóa thành bột phấn. Mấy trăm đạo trận pháp khắc trên trận bàn cũng trong nháy mắt vỡ ra, trở thành phế phẩm.
Sau khi Ân Triêu Dương tiếp nhận đạo thần niệm kia, sắc mặt bỗng đại biến. Hắn nhìn Lý Vân Tiêu, thái độ nhất thời trở nên hơi câu nệ cùng cung kính, vẫn như cũ dùng truyền âm nhập mật nói:
– Tam Trưởng lão để ta hỏi một câu, dạ lan ngọa thính phong xuy vũ, câu tiếp theo là gì?
Lý Vân Tiêu cười ha ha, trong ánh mắt tựa hồ tràn đầy hồi ức, ngâm thanh cười nói:
– Thiết mã băng hà mộng nhập lai!
Chi!
Ân Triêu Dương hít vào ngụm khí lạnh, vội vàng kinh hoảng bái hạ, cung kính nói:
– Vạn Bảo Lâu Hỏa Ô Đế Quốc phân lâu hộ pháp Ân Triêu Dương bái kiến, bái kiến… bái kiến công tử.
Hắn liên tiếp nói ba cái bái kiến, nhưng thực sự không biết họ tên đối phương, không thể làm gì khác hơn là nói bái kiến công tử.
Lần này hắn cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805355/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.