Quạt giấy kia hiển nhiên cũng là vật phi phàm, bị chiến phủ oanh kích dĩ nhiên không có rách. Con ngươi của Chu Ngọc Sơn co rụt lại, đột nhiên lùi về sau, nhìn bóng người lãnh diễm rơi xuống từ trên không, cầm trong tay chiến phủ che ở trước người Lý Vân Tiêu.
Trong lòng Chu Ngọc Sơn cả kinh, nhìn gương mặt kia hơi có chút dại ra một hồi, có người dám ra tay ngăn cản hắn, bất quá sau khi nhìn kỹ, cả kinh nói:
– Ngươi... ngươi là ai? Ngũ tinh Vũ Quân?
Chiến phủ trong tay Lạc Vân Thường hóa thành hình thái tí hon cất đi, lãnh đạm nói:
– Lão sư Già Lam học viện.
Chu Ngọc Sơn nói:
– Già Lam học viện? Nghe qua. Ngươi tên là gì? Vì sao che chở người này? Ngươi có biết theo ta đối nghịch, chính là chắc chắn phải chết?
Lạc Vân Thường hơi nhướng mày, cảm thấy người này rất phiền, không đáng phản ứng, quay đầu nhìn Lý Vân Tiêu nói:
– Vân Tiêu, ngươi không sao chứ?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Không có chuyện gì, tuy tên kia cũng là Vũ Quân, nhưng muốn thương tổn ta còn có chút độ khó.
Tuy hắn đánh không lại, nhưng muốn né tránh, vẫn là không thành vấn đề.
Lúc này Lạc Vân Thường mới khẽ gật đầu nói:
– Không có chuyện gì là tốt rồi.
Chu Ngọc Sơn thấy hai người hoàn toàn không nhìn mình, trên mặt “Xoạt” một hồi trắng bệch như tờ giấy, tức giận sôi lên, cả giận nói:
– Tiểu tử, có gan chớ trốn ở sau nữ nhân? Đi ra theo ta đấu một trận!
– Một mình đấu?
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805336/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.