Hắn biết trạng thái hiện nay của Trần Đại Sinh, hôn mê càng lâu càng gay go, cần phải tận lực duy trì trạng thái tỉnh táo.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
– Không phải đã tỉnh rồi sao.
Quả nhiên, Trần Đại Sinh chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn rõ ràng người trong phòng, nhất thời cười khổ nói:
– Lại ngất đi một lần, số may tỉnh rồi, chỉ là không biết lần sau có vận may tốt như vậy hay không.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ngươi thử đứng lên xem một chút.
Trần Đại Sinh như nhìn người ngốc nhìn hắn, con ngươi lồi ra nói:
– Đứng lên? Ta đã năm năm không có…
Đột nhiên tiếng nói của hắn ngừng lại, trên mặt lộ ra một loại thần sắc cổ quái, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ!
– Ta, hai chân của ta có tri giác!
Hắn kích động nói:
– Tiểu tử, sao ngươi làm được?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Kỳ thực rất đơn giản, bên trong cơ thể ngươi chính là âm khí cực hàn, Tôn Chính Tông kia luyện chế Dung Dung Đan cực dương cho ngươi bổ dưỡng, chỉ có thể trị phần ngọn. Phương pháp trừ tận gốc không chỉ phải trung hoà Hàn Băng, còn phải giải trừ hàn độc. Huyền Hỏa Đan của ta chính là có thể trừ hàn độc, chỉ có điều mới cấp hai, cấp bậc không đủ. Vì lẽ đó còn cần chí dương chân khí phụ trợ chữa thương.
Thời điểm hắn giải thích, Trần Đại Sinh đã dùng hai tay chống lấy vại nước, từ bên trong đứng lên, đồng thời chậm rãi thả hai tay ra.
Lý Thuần Dương chỉ lo hắn ngã, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805264/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.