Tôn Chính Tông hừ lạnh nói:
– Bất kính với ta như vậy, ít nhất phải đoạn tư chi răn đe!
Lý Vân Tiêu giận dữ xông lên, một cái tát trực tiếp phiến ở trên mặt hắn, “Đùng” một tiếng lanh lảnh.
– Cho ngươi chút màu sắc liền đi mở phường nhuộm!
Yên tĩnh, mấy người trong phòng đều dại ra.
Tôn Chính Tông càng là sửng sốt mấy phút, bưng mặt của mình, đột nhiên như giết lợn điên cuồng hét lên.
– Ngươi... ngươi lại dám đánh một tên cấp ba Thuật Luyện Sư!
Lý Vân Tiêu từ trong giới chỉ lấy ra một tấm huy chương treo ở trên vai mình, lạnh lùng nói:
– Thuật Luyện Sư ghê gớm lắm sao? Lão tử cũng là Thuật Luyện Sư, mở lớn mắt chó của ngươi nhìn rõ ràng!
– Chuyện này...
Không chỉ có Tôn Chính Tông, Lý Thuần Dương cũng dại ra, cái huy chương cấp hai Thuật Luyện Sư lập loè hào quang nhỏ yếu kia đang từ từ lóe sáng, hai người đều là nhãn lực rất tốt, tự nhiên biết tuyệt đối không phải giả mạo. Tôn Chính Tông kinh hãi thất sắc, lần này so với phiến hắn một cái tát còn khiếp sợ hơn.
– Làm sao có khả năng? Cấp hai? Ngươi mới bao lớn!
Lý Thuần Dương cũng giật nảy cả mình, con ngươi trợn lên.
– Tiểu tử, ngươi, ngươi...
Lý Vân Tiêu lấy huy chương xuống, như món đồ chơi ở trong tay quăng đến quăng đi, cười lạnh nói:
– Ngu đần, phải biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Ngươi chút bản lãnh ấy liền dám càn rỡ, đi ra ngoài sẽ bị người ta đánh chết. Ta thưởng ngươi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805236/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.