Hai người đều trầm mặc, võ đạo mờ ảo, ai có thể dám nói chung cực? Mỗi người đều nhỏ bé đến cực điểm.
Đột nhiên Bạch Mâu sinh ra một loại ảo giác, thật giống như nhất cử nhất động của Lý Vân Tiêu, trong mỗi tiếng nói cử động đều ẩn chứa một loại quy tắc võ đạo nào đó, loại ý cảnh võ đạo này, so với nàng lý giải còn muốn sâu xa, đến sâu không lường được, nàng lập tức bị cảm giác của mình dọa sợ hết hồn.
Tần Nguyệt nói:
– Nơi này không thể ở lâu, trước về vương phủ của ta đi.
Bốn người vội vã rời đi, Lý Vân Tiêu cũng đem hai hầu gái từ lâu sợ đến hồn phi phách tán mang tới, để mấy người Tần Nguyệt cười khổ không thôi. Ở trong mắt bọn họ, tính mạng của vài người hầu cùng giun dế không khác, bất cứ lúc nào cũng có thể vứt bỏ.
Tiến vào Vương phủ, tự nhiên là một đêm tường an vô sự.
Ngày thứ hai, thật giống như chẳng có chuyện gì phát sinh, tất cả bình thường. Ngày hôm qua thi thể chết đi cũng không biết bị người nào thanh lý, toàn bộ quốc gia không có một chút dị dạng nào. Chỉ có điều truyền đến một tin tức làm mọi người không tưởng tượng nổi.
Bạch Mâu trầm giọng nói:
– Không nghĩ tới bệ hạ đối với Lý gia dĩ nhiên kiêng kỵ như vậy, thà đắc tội Tiêu Khinh Vương, cũng không chịu để cho Lý gia đắc thế một lần nữa.
Tần Nguyệt hừ lạnh nói:
– Dĩ nhiên nắm Phương Chân làm quỷ thế mạng, đem toàn bộ trách nhiệm quy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805232/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.