– Ngươi, ngươi dựa vào cái gì đánh ta!
Mộng Bạch chỉ vào Lý Vân Tiêu gào thét.
– Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta là sư phụ của ngươi!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Ta để ngươi gia tăng luyện tập ba thức đầu của Bá Thiên Luyện Thể Quyết, ngươi có theo dặn dò hay không?
– Ta, ta muốn kiếm tiền nuôi gia đình!
Mộng Bạch ưỡn ngực nói:
– Ta là nam tử hán, không thể để cho tỷ tỷ ta một người làm việc kiếm tiền, ta phải nuôi tỷ tỷ ta!
Mộng Vũ mũi đau xót, vội vàng kéo lấy Mộng Bạch nói:
– Đệ đệ, đừng nói. Mau mau nhận sai!
– Nhận sai? Ta tại sao phải nhận sai! Hắn động một chút lại đánh người, hơn nữa thân là sư phụ, thứ tốt không dạy ta, dạy ta một ít đồ vô dụng, hắn xem như là sư phụ gì!
Mộng Bạch kích động kêu to lên.
– Còn dám mạnh miệng?
Lý Vân Tiêu lạnh giọng quát lên:
– Quỳ xuống cho ta!
Hắn cong ngón tay búng một cái, hai đạo kình khí phá không mà đi, trực tiếp đánh vào hai chân của Mộng Bạch, nhất thời hai đạo máu tươi tuôn ra, hai chân của Mộng Bạch đau xót, không tự chủ quỳ xuống.
– Ta không phục! Ngươi lớn hơn ta một tuổi mà thôi, chờ ta lại qua một năm, ngươi không phải đối thủ của ta, lấy lớn ép nhỏ, có bản lĩnh liền giết ta đi!
Mộng Bạch có một luồng oan ức xông lên đầu, gào thét lên.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên một tia sát khí.
– Ngươi cho rằng ta không dám? Đồ đệ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805210/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.