– Đây là?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc liếc mắt nhìn thiếu niên ở trên giường, trên mặt thiếu niên có đủ mọi màu sắc, sinh cơ yếu ớt. Hắn dùng tay nhẹ nhàng điểm ở trên người thiếu niên, chỗ đầu ngón tay điểm qua, đều hóa thành vẻ ám hắc, mơ hồ có hắc khí tản ra, như trúng kịch độc.
– Vân thiếu, chuyện gì thế này?
Mộng Vũ nhìn sốt sắng, lo lắng không ngớt. Tình huống như thế nàng xưa nay chưa từng gặp qua.
Lý Vân Tiêu sửng sốt một chút, lúc này mới phun ra mấy chữ.
– Thiên Địa Độc Thân!
– Thiên Địa Độc Thân?
Mộng Vũ một trận mê muội, tuy nàng không biết đây là bệnh gì, nhưng nghe tên cũng đã rất khủng bố, nàng khóc ròng nói:
– Vân thiếu, còn có thể chữa khỏi không?
Lý Vân Tiêu hỏi lại:
– Chữa khỏi?
Hắn lắc lắc đầu.
Mộng Vũ khóc lớn lên.
– Ngươi không phải nói chỉ cần không chết, ngươi đến coi như là muốn chết cũng chết không được sao? Van cầu ngươi, ngươi nhất định phải cứu đệ đệ ta. Chỉ cần ngươi có thể cứu sống hắn, ta cái gì cũng chịu làm, cái gì cũng nguyện ý làm.
Cái trán của Lý Vân Tiêu bốc lên từng tia từng tia mồ hôi lạnh.
– Ngươi đừng dụ dỗ ta phạm tội, ngươi nói như vậy ta sẽ hiểu lầm.
Hắn nhìn xuống cổ của Mộng Vũ một chút, kêu lên:
– Đừng khóc nữa, Thiên Địa Độc Thân không phải bệnh, làm sao chữa đây? Thật giống như ngươi là nữ nhân, để ta đem ngươi trị thành nam nhân, ngươi cảm thấy được sao?
Mộng Vũ khóc nức nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805201/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.