Trần Chân đột nhiên mừng lớn nói:
– Vân thiếu, chẳng lẽ kinh mạch của ngươi đã thông, mở ra mạch luân?
Lý Vân Tiêu lắc lắc đầu, thở dài nói:
– Nào có dễ dàng như vậy.
Trần Chân cũng có chút bị hồ đồ rồi, chỉ vào hai người hôn mê trên đất nói:
– Này… Chuyện gì thế này?
Lý Vân Tiêu biết việc này giải thích với bọn hắn cũng không rõ ràng, vì vậy cười nói:
– Ngươi không thấy là chính bọn hắn đụng tới sao?
Trần Chân nhất thời nghẹn lời.
– Đụng tới là không sai, nhưng, nhưng điều này cũng…
Lý Vân Tiêu phất tay ngắt lời nói:
– Được rồi, chuyện này cũng đừng nhắc lại. Ta về ký túc xá trước, đợi lát nữa trường học đến tra việc này, ở đây nhiều người như vậy cũng có thể làm chứng cho ta.
Hắn đem đại kiếm vác trên vai, liền đi về phía ký túc xá.
– Chuyện này…
Trần Chân nhất thời có chút ngạc nhiên, chỉ cảm thấy Lý Vân Tiêu biến hóa quá lớn. Không chỉ là về thực lực, mà là khí chất cả người, cùng dĩ vãng hoàn toàn khác nhau.
– Lý Vân Tiêu, coi như chúng ta làm chứng cho ngươi! Nhưng mấy kiếm sau ngươi phế bỏ bọn họ, chuyện này sợ sẽ chọc đến phiền phức ngập trời!
Tần Như Tuyết đột nhiên hô:
– Đỗ gia cùng La gia vẫn luôn đối địch với Lý gia các ngươi, sợ sẽ nhờ vào đó sinh sự!
Thân thể Lý Vân Tiêu hơi dừng lại một chút, đầu cũng không quay về, khẽ cười nói:
– Nếu bọn họ không thành thật, ta liền đánh nổ chim nhỏ của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805152/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.