Tiêu Tiêu và Lưu Tâm Di là học viên của học viện ngoại ngữ, một người học tiếng Ả Rập, một người học tiếng Đức, cho nên các cô thường là người trong phòng thức dậy sớm nhất, đi học sớm nhất.
Trong trường học có một cái công viên còn có một cái tên khác gọi là góc ngoại ngữ.Tất cả học sinh của học viện ngoại ngữ dậy sớm đều sẽ tới nơi này để luyện khẩu ngữ. Từ 6 giờ sáng mỗi ngày, công viên này sẽ giống như một buổi hội nghị toàn quốc, ngôn ngữ nào cũng có.
Góc ngoại ngữ này cũng là nơi mà học viên học viện tìm bạn đối tác tốt nhất. Mị lực của ngôn ngữ chính là như thế, có thể làm cho một người hoàn toàn không quen biết nhưng thông qua cùng một ngôn ngữ mà trở thành bạn bè trò chuyện vui vẻ với nhau.
Tiêu Tiêu cùng Lưu Tâm Di bình thường sau khi đi đến góc ngoại ngữ liền sẽ trực tiếp đi học, trên cơ bản là sẽ không trở lại phòng kí túc xá.
Cho nên khi hai người này đã ra cửa mà lại lần nữa trở về, Lư Vãn Vãn cảm giác nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.
"Vãn Vãn, hôm nay chúng tớ ở góc ngoại ngữ nhình thấy An Gia Tiên!" Tiêu Tiêu nói.
"Thấy liền thấy thôi, đều học ở một cái trường học, cũng không quy định nói học viên y khoa không thể đến địa bàn của học viện ngoại ngữ." Cố Kiều lười biếng mà trở mình, chuẩn bị tiếp tục ngủ.
"Còn dẫn theo một cô gái!" Lưu Tâm Di nói.
Cố Kiều ngay lập tức thi triển cá chép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-chua-qua-muon-de-yeu-em/1025968/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.