Lư Vãn Vãn cảm thấy tên của mình được đặt không tốt lắm
Vãn Vãn, phiên dịch lại thì chính là không kịp tới, cho nên cô từ nhỏ đến lớn giống như bị cái tên này nguyền rủa vậy. Miễn là có hẹn thì sẽ luôn đến trễ với những lý do không thể tưởng tượng được
Thành tích kiểm tra của cô cũng không quá tốt, chú ý là thành tích kiểm tra, chứ không phải là thành tích học tập. Cô ngày thường cũng coi như là một nhân vật có cấp bậc học bá, vô luận là ở miệng thầy cô nào đều là học sinh tốt, thông minh, hiếu học, nhưng chỉ cần vừa đến kiểm tra liền đảm bảo sẽ phát huy thất thường. Mỗi khi phát phiếu điểm, đều là thi rớt, như vậy đối với một người vừa có phẩm hạnh tốt, vừa có học lực tuyệt đối là một đả kích lớn. Nhưng đối với Lư Vãn Vãn, cô chỉ có thể nói: "Tỷ tỷ đã quen rồi!"
Vậy rốt cuộc tại sao Lư Vãn Vãn lại thi đậu được vào bậc nhất nội thành là đại học Z đâu?
Nếu tìm hiểu kỹ thì vẫn còn phải cảm ơn đến An Gia Tiên
Lư Vãn Vãn nhớ rõ đó là năm hai cao trung, sau môn nghệ thuật của ngày đầu tiên đi học. Thời tiết cũng là như thế này, không nóng không lạnh, cuối thu mát mẻ, cô thức dậy rất sớm cho rằng mình sẽ là người đầu tiên đi vào phòng học, lại không nghĩ rằng khi cô đẩy cửa phòng học, trong nháy mắt kia đã có một nam sinh ngồi ở bên trong. Anh đeo tai nghe, không biết bên trong nói cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-chua-qua-muon-de-yeu-em/1025965/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.