Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Sau tám giờ, quán rượu dần đông khách hơn, chủ quán lại nhìn về phía Hà Tấn khi ấy đã cuộn thành một đống ở trong góc, dùng mắt ra hiệu với phục vụ bàn. Bình thường, gặp phải tình huống này, bọn họ sẽ tìm liên hệ gần nhất trong vòng tay của khách hàng, gọi người nhà hoặc bạn bè đối phương tới đón người đi.
Nhân viên phục vụ đang định đi qua, bỗng thấy cái chuông cạnh cửa quán bar kêu vang, một vị khách mặc áo da màu đen mang theo gió thu đẩy cửa bước vào.
Đó là một thanh niên có vóc dáng rất cao, trời tối còn đeo kính mát, dùng khăn quàng cổ thật dày che kín cằm và môi, cả khuôn mặt chỉ lộ ra sống mũi thẳng tắp.
Con mắt nhân viên phục vụ thoáng chốc sáng ngời, tuy người vừa đến võ trang kín mít, nhưng giơ tay nhấc chân vẫn khó che giấu được hào quang, dù không nhìn mặt, chỉ dựa vào vóc dáng, cũng đủ để khẳng định, hắn là một người đàn ông phi thường chói mắt. Do dự trong phút chốc, phục vụ liền chuyển hướng đi sang chào đón hắn.
Thế nhưng, sau khi người nọ bước vào thì chỉ đứng tại chỗ quan sát một vòng, không giống đến để uống rượu, mà có vẻ như đang tìm người hơn.
Quả nhiên, khi tầm mắt của hắn di chuyển tới góc phòng thì đột nhiên dừng lại, kế tiếp, hắn lập tức đi về góc kia.
Hà Tấn nhắm mắt nằm gục xuống bàn, đầu đau như bị kim đâm búa đập, trái tim cũng đập vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cho-nguoi-online-tuu-dang-nhi-thuong-tuyen-lieu/1970724/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.