Chương trước
Chương sau
Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Chỗ bị nắm nóng cháy hệt như một bị cái kìm sắt nung đỏ kẹp vào, Hà Tấn kinh hãi rụt về nhưng lại không rụt được. Tần Dương hùng hổ kéo cậu đi vài bước, hỏi: “Em còn đang giận anh, hay là chán ghét anh?”

Hà Tấn há miệng thở dốc, nhất thời không đáp lại được.

Tần Dương lại kéo cậu một cái nữa, như hờn như dỗi lại như muốn ôm người vào ngực của mình: “Có phải vì anh lừa em, cho nên em định phớt lờ anh cả đời hay không?” Rõ ràng là đang quát tháo, song ngữ khí của hắn lại tràn đầy u oán.

Hiện tại toàn bộ lực chú ý của Hà Tấn đều đổ dồn lên động tác của Tần Dương, cũng vì vậy mà cảm giác sợ hãi sẽ bị người khác bắt gặp nhất thời xông lên đại não. Cậu vội vàng kêu lên thành tiếng: “Không phải thế, cậu buông ra trước đã…”

Nếu định phớt lờ người nọ thì Hà Tấn đã không đáp ứng ra ngoài ăn cơm với hắn hôm nay, còn về chuyện có chán ghét hay không, cái này càng không thể nói rõ ra được, cậu vốn rất hay xấu hổ mà. Từ sau khi biết mình và Tần Dương yêu thích lẫn nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ công khai xuất hiện trước mặt nhiều người, đã thế ánh mắt Tần Dương nhìn cậu lại quá mức rõ ràng, điều ấy khiến Hà Tấn thật không biết làm sao đối mặt.

Tần Dương nới lỏng ngón tay, trên mặt lộ ra một nụ cười hoàn toàn không cảm xúc, giống như tự giễu, nói: “Trở về ký túc xá đi.”

Lúc này, đổi lại là Hà Tấn đi theo phía sau hắn, cậu cúi thấp đầu, cũng không biết nên nói gì để không khí vơi đi vài phần căng thẳng.

Đi được một đoạn đường, Hà Tấn bỗng thấy máy bán nước tự động ở ven đường, lắp bắp gọi Tần Dương một tiếng. Người sau thoáng dừng bước chân: “Hửm?”

Hà Tấn: “Uống 7 Up không? Tôi mời cậu…”

Tần Dương: “…”

Nửa phút đồng hồ sau, hai người đứng trước máy bán nước tự động, Hà Tấn lấy thẻ trường ra, lại phát hiện chỗ quét thẻ của cái máy này hư mất rồi, vì thế cậu thò tay vào ví móc móc nửa ngày, cuối cùng lấy ra được một đồng tiền xu.

Hà Tấn: “Sặc…”

Tần Dương nhìn cậu hai giây, dù đã nín nhịn hết mức song vẫn không nhịn nổi, giơ tay che miệng, nghiêng đầu quay đi, đầu mày cuối mắt tràn ngập ý cười. Trong phút chốc, nụ cười ấy đã xua tan tất cả u ám lúc vừa rồi.

Mà Hà Tấn thì quẫn bách đến mức chỉ hận không thể quay ngược thời gian lại được. Cậu cắn cắn đầu lưỡi, đúng là chẳng có gì xấu hổ hơn cái loại tình huống này.

“Đi thôi, đừng mua, ký túc xá của anh có.” Tần Dương nói.

Hai người trở về phòng ký túc của Tần Dương, vừa vào cửa, Hà Tấn liền tinh mắt nhìn thấy con Hải ly công tử bằng bông được đặt ở trên giường!

Hự… Mỗi ngày Tần Dương đều ngủ cùng con Hải ly này đó ư? (=////=)

Hà Tấn đè nén những liên tưởng không thích hợp đang bay bổng trong đầu, làm bộ như chẳng phát hiện ra cái gì cả…

Tần Dương sang phòng sinh hoạt chung lấy một lon 7 Up, lại pha cho Hà Tấn một tách cà phê, sau khi trở lại liền đi thẳng vào vấn đề: “Mai là ngày trận chung kết diễn ra, em định online ở chỗ nào?”

“Ký túc xá thôi.” Hà Tấn nói ra ý tưởng của mình, đáng tiếc Hầu Đông Ngạn lại đi vắng, cho nên cậu cũng có phần lo lắng.

Quả nhiên Tần Dương cũng nghĩ như vậy: “Thế thì khó mà cam đoan sẽ không bị quấy rầy, đúng không?”

Hà Tấn cau mày: “Chứ biết làm sao được?”

Tần Dương: “Anh định tới một cái khách sạn ở gần trường học, hay là em đi cùng với anh đi?”

Hà Tấn “Ồ” một tiếng, thuê phòng ở khách sạn? Cái câu này nghe thật sự rất khiến người ta nghĩ bậy nghĩ bạ mà…

Tần Dương: “Anh đã khảo sát mấy cái khách sạn ở khu vực gần trường rồi, cách cửa Bắc khoảng chừng 1km có khách sạn Cảnh Sơn, bốn sao, điều kiện không tồi, cũng vô cùng yên tĩnh, thích hợp đội mũ giáp thi đấu. Đến lúc đó chúng ta thuê một phòng, qua mười hai giờ trận đấu kết thúc liền trả, ok không?”

Tuy việc ở chung trong một căn phòng với Tần Dương khiến Hà Tấn có chút khẩn trương, nhưng nghĩ đến đại cục, đi khách sạn chơi game quả thực an toàn hơn so với chơi trong ký túc xá rất nhiều, dù sao cũng là trận chung kết rồi, làm sao có thể bất cẩn được.

Hà Tấn do dự trong một chốc, cuối cùng gật đầu đáp ứng: “Được.”

Chuyện đã thành, Tần Dương mở máy tính đăng nhập vào tài khoản của mình, chỉ cho Hà Tấn một vài chỗ hiểm yếu của bản thân trong lúc PK.

Nhìn thấy Tần Dương và nhân vật game của hắn xuất hiện cùng lúc ngay trước mắt mình, Hà Tấn vẫn có chút không được tự nhiên, dù sao thì cậu đã cho rằng Tần Dương và Thương Hỏa là hai người khác biệt trong một khoảng thời gian dài.

Nghĩ đến cái người đã làm ra đủ loại hành động ái muội với mình trong game, còn khiến mình mất ngủ, tim đập loạn, cảm xúc phập phồng cũng chính là tên đàn em khóa dưới ở cùng một khu ký túc, Hà Tấn liền cảm thấy đau ku không gì sánh được.

Nhưng mà, trải qua khoảng mười ngày tĩnh tâm, hiện tại cậu đã không còn tức giận nhiều như lúc ban đầu nữa.

Hà Tấn nhìn vào bàn tay lộ ra khỏi ống tay áo sơ mi của Tần Dương, chỉ thấy những ngón tay thon dài đang lướt rất nhanh trên bàn phím, nhân vật trong game cũng theo đó mà làm ra một chuỗi động tác liên hoàn… Thao tác của đối phương linh hoạt gọn gàng như mây bay nước chảy, phối hợp với giọng nói tràn đầy từ tính cùng kiên nhẫn, khiến Hà Tấn bỗng cảm giác như mình quay về thời điểm nửa năm trước, khi vừa gặp lại “Thương Hỏa Vô Tình”.

Bởi tám năm chờ đợi kéo dài đằng đẵng, cũng bởi mình đã quên mất đối phương, cho nên người này tích tụ rất nhiều oán giận mà lập tức ra tay giết chết chính mình.

“Nếu tối nay Hagen Darth thắng, vậy thì Linh sủng mà chúng ta gặp phải ngày mai chính là game thủ đứng đầu bảng xếp hạng Tiên sủng – Khuyển Dạ Xoa, Ly Lạc không đối phó với hắn được, em thì còn có cơ may… Có nghe thấy không… A Tấn?”

—— Có nghe thấy không, A Tấn?

Lần đó, Thương Hỏa đề nghị chat voice, sau khi đường truyền được kết nối, câu nói đầu tiên của hắn cũng chính là câu ấy.

Giờ phút này, Hà Tấn mới chính thức đem Thương Hỏa Vô Tình lãnh khốc cuồng ngạo không ai bì kịp ở trong game liên hệ với một Tần Dương nhiệt huyết hồn nhiên lại có chút trẻ con ngoài hiện thực.

Trong lòng dường như có một tiếng nói, tha thứ cho hắn đi, Hà Tấn…

Không chờ Hà Tấn đáp lời, Tần Dương bỗng chốc quay đầu. Khi bắt gặp ánh mắt của nhau, cả hai đồng loạt ngẩn người, bầu không khí tựa như ngưng kết lại chỉ trong khoảnh khắc. Tần Dương chỉ thoáng sửng sốt một giây rồi đột ngột ghé qua, hôn lên đôi môi Hà Tấn.

Bản năng, mê luyến và không cách nào khống chế.

Trong hơi thở Hà Tấn ngập đầy hương vị thuộc về Tần Dương, sự thuần túy tinh khiết của tuổi trẻ pha với một chút quyến rũ nam tính của nước hoa, quả thực là mị hoặc nhân tâm không gì sánh được.

Ba giây qua đi, Hà Tấn mới kịp thời phản ứng, cậu đỏ mặt, che miệng, lảo đảo xô ghế chạy đi.

Tần Dương há miệng thở dốc, song cũng chẳng đuổi theo. Nghĩ đến khoảnh khắc như mơ vừa rồi, hắn liếm liếm môi theo bản năng, rồi lại ngồi lặng trước computer cười ngây ngốc.

… Ban nãy, hình như Hà Tấn đỏ mặt nha.

Trước đêm diễn ra trận chung kết, Tần Dương không dám làm Hà Tấn kích động, mà người sau cũng làm rùa đen rút đầu ở trong ký túc suốt một buổi chiều, cứ thế hai người bọn họ đều coi như chuyện vừa rồi chẳng hề phát sinh.

Trận chiến giữa Hagen Darth và Ngô Hoàng, quả nhiên người thắng là Hagen Darth.

Đêm đó, sau khi trận đấu kết thúc, Tần Dương liền bảo Hà Tấn dùng hình thái chồn bạc để liên thủ với Thang Viên PK cùng Chiêu Minh Nguyệt —— Đúng vậy, Thương Hỏa là tuyển thủ Ma tộc duy nhất trong đoàn đội, nếu thực lực của Hà Tấn và Thang Viên vượt qua Chiêu Minh Nguyệt, vậy thì việc vú em Ma tộc này lên sàn thi đấu sẽ không còn ý nghĩa.

Kết quả, Hà Tấn thắng, chiến đội liền định ra những tuyển thủ sẽ tham gia thi đầu vào hôm sau, ngoại trừ người sẽ đánh trận PK đơn thứ ba đổi từ Cửu Điện Hạ thành Thương Hỏa ra thì, đội hình các trận còn lại đều giống như hôm đấu với Ngô Hoàng.

Thương Hỏa dặn dò những người tham gia thi đấu chọn một chỗ tuyệt đối không bị quấy rầy để onl game, sau đó mọi người chúc ngủ ngon với nhau rồi log off.

Mười hai giờ ba mươi trưa chủ nhật, Tần Dương và Hà Tấn lái xe đến khách sạn Cảnh Sơn, Tần Dương thuê một gian phòng ở tầng bảy với giá 68 đồng, trong phòng quả nhiên vô cùng yên tĩnh. Hai người uống nước, đi toilet, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến cuối cùng.

Hà Tấn chọn một cái ghế ở gần cửa sổ trong phòng ngủ, còn Tần Dương thì ngồi trên sô pha bên ngoài phòng khách, điều chỉnh tư thế dễ chịu, hai người cùng đội mũ giáp lên game.

Trận đấu còn chưa bắt đầu, số lượng người xem tường thuật trực tiếp đã vọt tới năm trăm vạn. Khán giả phát hiện, bên dưới trang web xuất hiện thêm một cái link của kênh vote!

Đây là chiêu trò mà 『 Thần Ma 』 đặc biệt mở ra cho trận chung kết giải đấu chiến đội. Cái chính là, người xem muốn vote thì phải bỏ tiền, cứ 10 đồng một phiếu vote, có thể vote không giới hạn. Số vote của khán giả đại biểu sự ủng hộ của họ đối với một trong hai chiến đội, bất kể thắng hay thua, công ty game đều sẽ đem số phiếu vote cuối cùng quy đổi thành tiền, sau khi khấu trừ phí tổn kỹ thuật sẽ trả cho chiến đội!

Hiển nhiên, đây cũng là một mánh lới hút tiền khán giả, mặc dù nhóm fan biết rõ rành rành thì vẫn cứ mua phiếu để cổ vũ thần tượng mình thôi!

Cổng vote được mở từ lúc mười hai giờ và liên tục được cập nhật thống kê, cho đến hiện tại, lượt vote lần của hai đội lần lượt là  ——

Chiến đội Tình Nghĩa: 3193 lượt

Chiến đội Hagen Darth: 1448 lượt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.