Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Sau khi Thương Hỏa được hồi sinh, Hà Tấn vẫn không quá muốn để ý tới hắn, vì thế mất tự nhiên mà xoay người, ngồi xuống bãi cỏ, rút cây sáo bên hông ra.
Trong game đang là ban ngày, trời trong nắng ấm, gió nhẹ lướt qua, Hà Tấn cầm cây sáo bắt đầu thổi nhẹ.
Tiếng sáo du dương dường như hòa quyện vào thiên nhiên và triền miên da diết, Thương Hỏa ngồi sau lưng cậu lặng lẽ lắng nghe, vẻ mặt say mê không gì sánh được.
Hai người một trước một sau ngồi trên thảm cỏ, Thang Viên thì bay vòng vòng trên không rồi chậm rãi nằm xuống bên cạnh hai người, thỉnh thoảng còn xoay xoay cái mông nhỏ, giống như đánh nhịp theo tiếng sáo của A Tấn vậy. Một nhà ba người bọn hắn thoạt nhìn ấm áp và hạnh phúc vô cùng.
Thổi một hồi, bỗng Hà Tấn nghe thấy một tiếng “đinh”, sau đó hệ thống vang lên gợi ý: kỹ năng thổi sáo của bạn đã đạt tới cấp năm.
Hà Tấn sửng sốt, đột nhiên nghĩ đến một điều gì đó, lập tức kiểm tra danh sách nhạc khúc đã học của mình, quả nhiên nhìn thấy bản《 Mê trúc khúc 》kia. Đó là nhạc phổ rớt xuống từ trên người “Trúc yêu” mà cậu và Ly Lạc đánh được lúc mới quen, trước đây cấp bậc không đủ, học xong nhưng cũng chưa thổi được, hiện tại thì có thể rồi!
Nhìn chằm chằm《 Mê trúc khúc 》trong nháy mắt, Hà Tấn liền thấy phía trên hiện ra một đoạn giới thiệu thuộc tính của bản nhạc này – phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cho-nguoi-online-tuu-dang-nhi-thuong-tuyen-lieu/1970659/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.