Edit: Mimi – Beta: Chi 
***** 
Hà Tấn nhìn vào xấp tiền lẻ không biết ba mình đã phải tiết kiệm bao lâu kia, trong lòng lại càng cảm thấy chua xót, đẩy tay ba ba trở về: “Thôi, dùng tiền của con bắt xe là được.” 
Gọi một cái taxi, Hà Tấn mở cửa sau bảo ba ba ngồi vào trong trước còn mình thì đi cất hành lý vào cốp xe, xong đâu đấy cũng chui vào khoang sau, ngồi cạnh ba mình. 
“Ba ăn cơm chưa?” Hà Tấn hỏi. 
“Chưa, chờ con về cùng ăn.” Hà ba ba đáp. 
“Chờ con làm gì? Con sẽ không để mình bị đói.” Hà Tấn nhìn đồng hồ, thầm tính toán về đến nhà cũng gần tám rưỡi rồi, cậu thì chẳng sao, ở trường bận rộn cũng hay đi ăn muộn, nhưng ba mẹ cậu tuổi tác đã cao, bình thường đều ăn cơm từ lúc năm giờ chiều, bây giờ, chỉ vì chờ cậu mà phải nhịn đói đến tận tám giờ… Nghĩ tới đây, Hà Tấn bỗng cảm thấy cực kỳ khó chịu. 
Mở gói đồ ăn Tần Dương mua cho mình ra, định lấy hộp sushi đưa cho ba lót dạ, nhưng vừa chạm tay vào mấy miếng thức ăn đã nguội cậu mới nhớ, dạ dày ba ba không tốt, ăn vào có lẽ sẽ càng không thoải mái hơn, cuối cùng chỉ đành bthôi. 
Hai cha con không phải người nhiều lời, ngồi ở hàng ghế sau im lặng suốt dọc đường đi, đến cửa khu tập thể, Hà ba ba lại định trả tiền song bị Hà Tấn vươn tay ngăn lại, nâng cổ tay để lái xe quét tài khoản trên vòng tay thông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cho-nguoi-online-tuu-dang-nhi-thuong-tuyen-lieu/1970599/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.