Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Đã đến nước này, tất nhiên Hà Tấn không thể làm người ta mất mặt, vì thế đành vươn tứ chi có phần cứng ngắc mà ngả xuống lưng của Tần Dương. Song, bởi vì ngại ngùng, cậu vẫn không ôm cổ đối phương, mà chỉ buông thõng hai cánh tay đang khoát lên vai hắn.
Người dưới thân thoạt nhìn có vẻ gầy gò, nhưng không ngờ bả vai hắn ta rất rộng, hơn nữa giữa thời tiết lạnh thế này vậy mà chỉ mặc có mỗi một cái áo khoác đơn!
“Ôm chặt.” Tần Dương lên tiếng. Vừa dứt lời hắn liền vòng hai tay ra sau, nhẹ nhàng nâng thân thể Hà Tấn lên, để cậu bị bất ngờ mà vươn tay ôm lấy mình theo bản năng.
Bởi vì Hà Tấn bị bệnh nên không có ai cảm thấy Tần Dương làm vậy là có ý đồ, trái lại Hầu Đông Ngạn cùng Tưởng Bạch Giản ở bên cạnh còn cho rằng hắn nhiệt tình không gì sánh được.
Chỉ riêng Hà Tấn, âm thầm thấp thỏm và khẩn trương…
Cậu là nam sinh, cho dù thân thể có hơi suy yếu, song cũng chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào bất cứ ai, lại càng không muốn bị một đàn em khóa dưới mới có cơ duyên gặp gỡ hai lần đã liền xem như tri kỷ mà đối đãi.
Mùa đông đã sắp gõ cửa, bên ngoài gió lớn thổi tới từng cơn, nhiệt độ ban đêm cũng hạ thấp đi vài độ, Hầu Đông Ngạn đem áo khoác phủ lên lưng Hà Tấn, cả đám người vừa nói vừa cười quay về ký túc xá nam sinh. Cách một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cho-nguoi-online-tuu-dang-nhi-thuong-tuyen-lieu/1970482/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.