"Bình thường ăn chơi đàng điếm cà lơ phất phơ thì thôi đi, ngay cả loại ngày như hôm nay mà cậu cũng chạy tới nơi này, cậu không muốn sống nữa hả?"
Cung Tử Vũ cãi nhau với anh ta: "Những tân nương vẫn chưa tới thì ngươi sốt ruột làm gì. Ngươi là tân nương à?"
"Nếu tôi là tân nương, nhất định tôi sẽ bẻ chân cậu trong đêm động phòng hoa chúc."
Cung Tử Vũ nhịn không được khẽ run rẩy.
Kim Phồn nhìn sắc mặt trắng bệch của chàng, mặc dù ngoài miệng tức giận, nhưng vẫn đưa áo choàng trong tay ra, im lặng choàng lên cho chàng. Anh ta đã làm bạn bên cạnh Cung Tử Vũ lâu rồi, hiểu rõ chàng rất sợ lạnh. Áo choàng màu đen có chất len tươi sáng, giữ ấm rất tốt, bả vai Cung Tử Vũ trầm xuống, quanh thân truyền ra hơi ấm, chàng lập tức cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
"Sợ lạnh còn mặc ít như thế." Thấy thế, Kim Phồn lại có cái để nói.
Cung Tử Vũ nhìn áo choàng Kim Phồn mang cho mình, mỉm cười nói: "Vẫn là ngươi hiểu ta, vừa sáng sớm mà cũng lạnh quá rồi!"
Kim Phồn dùng sức kéo dây rồi thắt một cái nút ở cổ chàng, mặt hiện rõ vẻ không hài lòng.
"Ngươi muốn siết chết ta à?"
"Muốn."
Kim Phồn thật sự muốn như thế.
Cung Tử Vũ: "..."
Kim Phồn không thèm để ý chàng nữa quay người đi đến xe ngựa nóc vàng ở cách đó không xa, mở cửa xe rồi lạnh lùng nói: "Lên xe."
Trong xe ngựa, cái mặt lạnh của Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-chi-vu/2779531/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.