Nghe Phượng Thần Hy nói, Cung Viễn Chủy thất thần trong phút chốc
Hồi thần lại, hẳn nhìn về phía miếng ngọc bội gần hoàn thành đã khiến Phượng Thần Hy bị thương, tâm tình cực kỳ phức tạp
Hắn lúc đó chỉ là có chút giận dữ thuận miệng nói mà thôi, căn bản là nói xong liền quên ngay nhưng không ngờ nàng lại đặt lời hắn nói ở trong lòng, thậm chí vì chuẩn bị lễ vật cho hắn mà bận đến mức bỏ bữa
Nàng tự tay điêu khắc cho hắn một khối ngọc bội
Trong lòng Cung Viễn Chủy ngũ vị tạp trần, không nói lên lời được tâm tình lúc này của bản thân, đến ca ca cũng chưa từng tự tay làm lễ vật tặng cho hắn
Thiếu niên cầm miếng ngọc bội đặt trên bàn, lông mi tinh tế hơi rũ xuống, tinh tế quan sát ngọc bội
Đây là một khối dương chi bạch ngọc phẩm chất cực tốt, chất ngọc láng mịn, màu sắc trong veo không có tạp chất, trên nó vẫn còn lưu lại độ ấm trên tay của Phượng Thần Hy
Ngọc bội đã điêu khắc gần như là hoàn thành, mặt trên là tên của hắn 'Cung Viễn Chủy' tinh tế sắc bén lại không mất đi sự mềm mại, mặt sau là hình một đóa hoa vô cùng tinh xảo tỉ mỉ, hoa văn phức tạp, đường vân càng là sắc sảo không thể chê
"Đây là... Xuất Vân Trùng Liên?"
Phượng Thần Hy thấy Cung Viền Chủy đoán được thì nhẹ cười
"Chủy công tử quả là thiên tài độc dược, đến một kỳ hoa đã tuyệt tích trăm năm cũng biết"
Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-chi-vu-tue-hy-vien-chuy/3620958/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.