Cung Viễn Chủy nghe tiếng gọi của Phượng Thần Hy cũng quay người, lại bất ngờ bị mùi thảo dược hài hòa thơm mát xông vào mũi cùng gương mặt tuyệt sắc khuynh thành phóng to khiến hắn hơi sững người
Thượng Quan Thiển đứng phía sau nhìn cảnh này cũng nhịn không được lấy tay che miệng cố gắng để bản thân không tạo ra tiếng kinh hô
Phượng Thần Hy nhón chân lên một chút, nhìn về phía đỉnh đầu của Cung Viễn Chủy giả vờ tìm kiếm một chút
Lúc này Phượng Thần Hy cùng Cung Viễn Chủy cách nhau cực gần, gần đến mức hai người đều có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương
Cung Viễn Chủy theo bản năng muốn lùi xuống thì cánh tay đã bị Phượng Thần Hy kéo lại
"Đừng cử động"
Tiếng nói trong trẻo, thanh nhã mang theo vài phần trầm lắng uyển chuyển mang theo vài phần ra lệnh vang lên, Cung Viễn Chủy vốn là vì khoảng cách quá gần, đỏ mặt mà định lùi về phía sau không hiểu vì sao bỗng nhiên dừng lại, thành thật đứng một chỗ không di chuyển nữa
Thấy Cung Viễn Chủy ngoan ngoãn không hề động nữa, Phượng Thần Hy hài lòng, nàng đem gương mặt quẫn bách của thiếu niên nhìn đến rõ ràng rành mạch, nhìn Cung Viễn Chủy rõ ràng khó chịu nhưng vẫn ngượng ngùng nhịn xuống, Phượng Thần Hy bỗng cảm thấy hắn có mấy phần đáng yêu
Đây vẫn là lần đầu tiên trong hai kiếp sống Phượng Thần Hy cảm thấy người đáng yêu
Chuyện này cũng không thể trách Phượng Thần Hy, thiếu niên tướng mạo tuấn dật, ngũ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-chi-vu-tue-hy-vien-chuy/3616047/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.