3
Hậu cung của Tiêu Trầm Châu cũng không đông đúc cho lắm.
Trước kia vốn dĩ cũng có trăm ngàn giai lệ, nhưng sau khi ta vào cung thì chỉ còn lại một vị hoàng hậu ăn chay niệm phật, một yêu phi là ta cùng một vài phi tần luộm thuộm khác.
Việc này cũng không thể trách ta được, ai bảo ta quá xinh đẹp làm gì.
Lần đầu tiên ta gặp Tiêu Trầm Châu không phải ở kỳ tuyển tú, mà chính là ở thanh lâu.
Ta là một vũ nữ ở đó.
Các nhóm thương nhân giàu có ở thành Tô Châu từ trước đến giờ đều có sở thích quái dị, họ thích các vũ nữ mặc y phục trắng nhảy múa giữa trời tuyết lớn, Múa cho tới khi hai chân nứt toác, máu tràn ra thành một đóa sen đỏ nở rộ trong tuyết trắng.
Có nhiều người đứng dưới đài dùng ánh mắt lấp lánh nhìn ta, muốn có được ta. Nhưng chỉ mình hắn tìm tới ma ma chuộc ta ra.
Hắn dùng áo khoác lên người ta, từng bước đưa ta xuống khỏi đài tuyết nhuốm máu, đặt ta lên trên ghế.
Rồi lại dùng giọng nói ôn hòa hỏi ta có lạnh không, có đau không, và còn đưa cho ta một miếng ngọc bội cùng vài tấm ngân phiếu, bào ta tìm một công việc khác.
Ta nâng mắt nhìn hắn, lẳng lặng gật gật đầu.
Ngoài mẹ ta ra, hắn là người duy nhất đối tốt với ta.
Không quan tâm tới địa vị hay nhan sắc.
Sau này ta mới biết, hắn chính là hoàng đế, lần đó hắn tiện chuyến nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cai-nguyet-quang/3318064/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.