Lông mày của Bắc yến đế cũng cau lại.
Vốn dĩ Thường Thanh Thụ kia, có ngụ ý rằng, muốn hắn bốn mùa xanh tốt, bất tử quanh năm.
Nhưng hiện giờ, ở tại nơi này đã khô héo lụi tàn.
Ánh mắt Của Bắc Đường Hải cũng rơi lên cây Thường Thanh Thụ.
Sau khi uống cạn ly rượu, khoé miệng hắn nhếch lên một chút giễu cợt.
Dường như, ngay từ đầu, hắn đã đánh giá quá thấp Bắc Đường Yêu rồi.
Không ngờ, chỉ vài tháng hắn lãnh binh xuất chiến. Sau khi trở về, vị hoàng tử sa cơ thất thế trước kia, giờ đã trở thành một vị hoàng tử có thể tồn tại trong hoàng cung này.
"Bệ hạ, đây là điềm xấu! Thường Thanh Thụ vì sao lại khô héo.. Điều này.." Một lão thần lên tiếng.
Thường Thanh thụ bị khô héo, há chẳng phải bảo rằng tuổi thọ sắp đến hồi kết thúc ư?
Điềm xấu như vậy xuất hiện trong ngày sinh thần của Bắc Yến đế, thực sự không phải là chuyện tốt gì.
Bầu không khí ở trong triều đình nhất thời chìm xuống, ánh mắt của mọi người đều rơi vào vị nam tử áo bào tím kia.
Ánh mắt của Bát hoàng tử vô tình quét qua Ngu Vãn Ca, hắn thậm chí không biết là vì sao, lại chú ý đến nàng.
Nhưng suy nghĩ kĩ lại, có lẽ là do sự sắc bén của nàng ngày hôm đó, hay là lời nói hung ác mà nàng nói với hắn, hoặc cũng có thể, trời sinh bản tính nàng tàn nhẫn lại càng vô tình thu hút sự hấp dẫn của hắn chăng.
Bắc Đường Diệp, vị hoàng tử chưa từng gặp mặt qua, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052539/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.