Nghỉ ngơi được một lát, cuối cùng, nàng cũng đành từng chút từng chút dùng sức lực còn lại nâng bát trà lên, rồi đỡ Bắc Đường Yêu ngồi dậy, rồi từ từ đưa những giọt máu vào trong miệng hắn.
Bắc Đường Yêu chỉ cảm thấy, hình như có một mùi vị ngon ngọt của thịt sống đang tan chảy trong miệng hắn, tựa như nước suối trong vắt tưới lên sa mạc cằn cỗi hoang vu, tuy mắt đã nhắm ghiền, nhưng vẫn tham lam hút lấy.
Ngu Vãn Ca nhìn gương mặt thuần khiết tựa như một đứa trẻ sơ sinh, non nớt của hắn, nàng hơi nhếc miệng, trong mắt còn mang theo chút dịu dàng, thì thào nói: "Bắc Đường Yêu, nếu như, nếu như ngài có thể sống.. Hãy.."
"Hãy sống cho chính mình đi.."
Lời nói dừng giữa không trung, thực ra nàng muốn nói rằng, nếu hắn có thể sống, thì hãy thay nàng giết chết Hách Liên Thành, nhưng cuối cùng, nàng lại nghĩ rằng, nếu hắn có thể sống, thì hãy tìm đến một nơi an toàn, trải qua một cuộc đời an ổn, và hãy sống cho chính bản thân hắn.
Một tiếng gió thoảng qua, tựa như là một tiếng thở dài.
Lại đặt cổ tay lên bát trà, những giọt máu tụ lại, rồi nhỏ xuống bát trà đó. Máu đọng lại thành một sợi chỉ đỏ quấn quanh cổ tay người con gái, điều này nghĩa rằng, bắt đầu từ lúc này, nàng sẽ dây dưa không ngớt với hắn.
Ngu Vãn Ca dựa vào thành tường, bức tường lạnh lẽo bám chặt lấy đầu óc của nàng, khiến nàng khó mà tỉnh táo nổi, mọi thứ ở trước mắt dần dần trở nên mơ hồhơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052511/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.