Vào ban đêm, dường như vết thương đã bùng phát, cơn đau âm ỉ khiến cho Ngu Vãn Ca phải thức dậy, trên đầu vài giọt mồ hôi lạnh từ từ tuôn ra.
Xoay người lại, liền nhìn thấy người nam tử ở bên cạnh đã lâm vào hôn mê, sắc mặt rất khó coi, có lẽ là đã phát sốt, đôi môi mỏng của hắn càng thêm đỏ ửng.
"Tỉnh lại đi.. Bắc Đường Yêu."
Bắc Đường Yêu khó nhọc mở mắt ra, và khuôn mặt mơ hồ của người con gái dần dần trở nên rõ ràng hơn trong mắt hắn.
"Mau uống thuốc đi, nếu không, ngài sẽ không chịu nổi đâu." Ngu Vãn Ca cau mày, cầm lấy chén thuốc ở trên bàn.
Bắc Đường Yêu ôm chặt lấy eo nàng, như một con gấu túi, nhắm mắt, lẩm bẩm nói: "Nàng dùng miệng đút cho ta đi."
Nhìn chén thuốc, Ngu Vãn Ca bất lực thở dài, đưa thìa lên miệng hắn, nhưng hắn lại quay đầu, vẫn không chịu uống.
"Bắc Đường Yêu, ngài tùy hứng cũng phải có chừng mực chứ."
Người nam tử không nói lời nào, cũng không biết rõ, hắn là vì quá mức khó chịu, nên mới không nói chuyện, hay là, hắn đang âm thầm kháng nghị.
Không lâu sau, Bắc Đường Yêu lại mê mang ngủ say trên người của Ngu Vãn Ca, nàng thăm dò trán hắn, chỉ cảm thấy nó đang nóng đến bốc cháy dữ dội.
Cuối cùng, nàng đành uống một hớp từ trong bát thuốc, đưa vào miệng hắn.
Bắc Đường Yêu chỉ cảm thấy một sự mềm mại trên đôi môi của hắn, đôi mắt mê mang chậm rãi mở ra, và theo đó là một vị đắng từ từ lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052509/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.