Bắc Đường Yêu với đôi mắt đầy lệ máu nhìn người con gái điềm tĩnh ở trước mắt, vẻ mặt của nàng như tuyết sơn ngàn năm không đổi, cho dù trước mặt nàng là ngàn cơn sóng dữ, nhưng vẻ mặt nàng cũng chưa từng bị lung lay.
Người nam tử đứng dậy, đi tới trước mặt nàng, chậm rãi nói ra: "Nàng không thể đi."
Ngu Vãn Ca nhìn người nam tử ở trước mặt, khóe miệng chậm rãi nhếch lên: "Ngài đang ra lệnh cho ta sao?"
Trong đôi mắt màu lưu ly của Bắc Đường Yêu ánh lên tia tức giận, nhìn cô gái với vẻ mặt đầy bình tĩnh đang đứng hiên ngang mà nhìn hắn, trông thể nàng đang cười cợt chế giễu hắn, khiến trong lòng hắn chỉ cảm thấy một nỗi đau đớn đang chầm chầm dâng lên, hắn dùng sức, kéo cả người nàng ôm vào trong lòng, mạnh mẽ hung hăng cắn vào môi nàng.
Ngu Vãn Ca không tránh, cũng không né, ánh mắt chớp động, nhìn vị nam tử ở trước mặt, nàng chỉ lẳng lặng cảm nhận đôi môi mềm mại và thân hình cường tráng kia, mặc cho hắn che chắn nàng trước phong sương giá lạnh đầy trời này.
Người nam tử ấy ôm chặt lấy nàng, để dàng dựa sát vào lòng mình hơn, đôi môi lạnh lẽo kia toát ra sức hút cám dỗ chết người, thật khiến hắn muốn hòa tan linh hồn nàng hòa vào làm một với hắn, hắn không biết cái cảm giác đó là gì, nhưng với bản năng vốn có, hắn càng muốn độc chiếm mùi hương của nàng, chỉ thuộc về nàng, và nhiều hơn thế nữa.
Một loại tình cảm lặng lẽ nảy sinh, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052497/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.