Uông Trực liếc nhìn Châu Vượng đang quỳ trên nền đất, thở dài nói: "Đến cuối cùng, thì chỉ có ngươi mới là người trung thành với ta nhất."
"Tổng quản đại nhân đối với nô tài, ân trọng như núi. Cái mạng thấp hèn này cùa nô tài trị giá không đáng vài xu, chỉ cần có thể giúp ngài giải trừ nguy cơ, nô tài có chết cũng không hối tiếc. Huống chi, chuyện này đều có phần trách nhiệm của nô tài, nếu không phải nô tài sợ tiểu Phúc Tử tâm phúc của Hạ công công được sủng ái, thì đã không nghĩ ra việc vẽ sách để làm Tổng quản vui vẻ, nhưng không ngờ lại bị Hạ Trình đoạt tiên cơ, cũng không nghĩ đến hắn lại làm ra loại chuyện như vậy." Châu công công hùng hồn nói, nhưng bên trong lại ẩn chứa cơ mưu.
Nói cách khác, Châu Vượng muốn nói với Uông Trực rằng, hắn không giết chết Tiểu Phúc Tử, hắn không phá hỏng chuyện của Đại tổng quản, chẳng qua, ban đầu hắn chỉ muốn lợi dụng chuyện sách vẽ để lập công, để có thể sánh ngang với Tiểu Phúc Tử và chặn đứng sự thành công của Hạ Trình mà thôi.
"Đứng lên đi, tâm ý ngươi, gia gia ta đều biết, ta tất có biện pháp. Trước mắt, ngươit đi giúp người của nội thị giám, tìm Hạ Trình bắt về đây cho ta."
Châu Vượng ánh mắt sáng quắc bước ra khỏi Thần Vũ Cung, xem ra lần này, hắn đã thắng cược, Hạ Trình, Hạ Trình, ta đang chờ người đến thu xác ngươi đây.
* * *
Sau khi Ngu Vãn Ca quay về nơi ở của mình, thì một giờ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052493/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.