Khóe miệng của Ngu Vãn Ca gợi lên một nụ cười giễu cợt, nàng nhìn Hạ Trình đang vênh váo hống hách trước mặt mình, trầm giọng nói: "Quả nhiên Hạ công công, bây giờ đã khác xưa."
"Ngay từ đầu, gia gia ta đã cho ngươi một cơ hội, nhưng ngươi lại không biết thức thời, đừng trách gia gia ta lòng dạ độc ác." Hạ Trình âm trầm nói.
Cô gái khẽ cười một tiếng, mặt mũi xinh đẹp, như xuân đào nở rộ: "Cơ hội mà Hạ công công nói, có phải là dùng bạc để gieo mối bất hòa ly gián, hay là muốn đổ tội giết chết Tiểu phúc tử rồi giá họa cho nô tỳ?"
Sắc mặt Hạ Trình sa sầm lại: "Dù là cái nào, thì hôm nay ngươi cũng sẽ không sống nổi. Ngươi nên biết, ở trong cung này, thông minh quá thì cũng chẳng hay!"
"Trên đường Hoàng Tuyền, nếu có công công đây làm bạn, thì chính là phúc đức may mắn ba đời của Ngu Vãn Ca."
Hạ Trình rất tức giận, nâng lòng bàn tay lên, tát xuống: "Hay cho một cái miệng bén nhọn, hôm nay gia gia ta sẽ xé xác ngươi ra!".
"Hạ công công, Hạ công công, không xong rồi, Bệ hạ đã bị trúng độc." Một tiểu thái giám vội vã chạy tới.
Động tác trên tay của Hạ Trình cứng đờ lại: "Bệ hạ trúng độc có liên quan gì đến ta, nói ta nghe làm gì? Gia gia ta có phải đại phu hay là ngự y gì trong hoàng cung đâu chứ hả?"
"Độc, độc kia, độc kia được phát hiện ở trên quyển sách vẽ mà Đại tổng quản trình lên cho Hoàng thượng."
"Ngươi nói cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052491/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.